Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH 643 Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai

Chương 1



1.

Cầm tờ đơn xin chuyển trường mỏng manh, tôi thở phào.

Ban giám hiệu còn chưa cam lòng, cố gắng giữ tôi lại:

“Bạn Lâm Tinh Vụ, trước đây trường đã trách nhầm em, chưa điều tra rõ ràng đã đình chỉ, giờ chúng tôi xin lỗi, chuyện chuyển trường có thể suy nghĩ lại không…”

Tôi khẽ lắc đầu, thái độ kiên quyết.

Khi tạm biệt từng thầy cô yêu quý, mắt tôi đỏ hoe.

Thầy nhẹ nhàng lau nước mắt cho tôi.

“Dù rất không nỡ, nhưng để em ở đây đúng là phí phạm thành tích.”

Vừa bước đến cửa lớp, tôi nghe tiếng cười lười nhác của Đoạn Chiêu:

“Xếp hàng bốn tiếng mới mua được đấy, tiểu thư nể tình nếm thử một miếng?”

Anh ta nửa dựa vào bàn Thẩm Gia, dáng vẻ thân mật.

Trong tay cầm hộp tiramisu, dùng thìa múc một miếng nhỏ, dụ dỗ đưa tới môi cô.

Thật khó tin, loại người như Đoạn Chiêu cũng chịu xếp hàng bốn tiếng.

Thẩm Gia còn giả vờ giận dỗi, môi mím chặt, nhưng khóe miệng đã không kìm được nhếch lên.

“Xì, cuối cùng tiểu thư cũng chịu cười với tôi rồi?”

Thẩm Gia hờn dỗi:

“Ai bảo anh dám gọi người khác là bạn gái? Tôi phải dạy cho anh một bài học, xem anh còn dám nữa không!”

Đoạn Chiêu cười nịnh nọt:

“Chẳng phải vì em sao? Lâm Tinh Vụ là học sinh đứng đầu khối, cùng lắm chỉ bị đình chỉ, còn em chỉ là học sinh bình thường, nếu bị bắt gặp thì bị đuổi học rồi.”

Ánh mắt Thẩm Gia lóe lên sự đắc ý được nuông chiều, cô ta còn cố tình liếc tôi đang đứng ở cửa, hỏi:

“Thế anh không sợ Lâm Tinh Vụ bị đuổi học à?”

Đoạn Chiêu đưa ngón tay chặn môi cô ta, ánh mắt mang theo ý cười trêu chọc:

“Thế chẳng phải càng tốt sao? Đỡ để em thấy cô ta mà khó chịu.

Chỉ cần tiểu thư chưa nguôi giận, tôi tuyệt đối không để Lâm Tinh Vụ quay lại trường, thế này đã đủ để em tha thứ chưa? Hửm?”

Thẩm Gia hất tay anh ta ra, kiêu căng hất cằm:

“Thế còn người đứng ở cửa kia là ai? Anh mù à?”

Đoạn Chiêu khựng lại, khi xoay người thấy tôi thì nụ cười lập tức biến mất.

Anh ta bước nhanh đến, thô bạo kéo tôi ra ngoài, mặt mày bực bội:

“Sao em lại đến đây?

Tôi không nói ở nhà tự học sao? Giờ đang giai đoạn ôn tập quan trọng, lỡ ảnh hưởng cô ấy thì sao?

Khó khăn lắm cô ấy mới nguôi giận, em vừa xuất hiện, chẳng phải tôi phí công rồi à?!”

Có lẽ vì đã hoàn toàn chết tâm, tôi không còn gào khóc như trước.

Tôi hất tay anh ta ra, quay lại lớp thu dọn đồ.

Ánh mắt Đoạn Chiêu thoáng dừng lại khi thấy mắt tôi ửng đỏ.

“Em nhớ tôi đến vậy sao?”

Anh ta bất lực thở dài:

“Thôi được, giờ em về đi, tối nay tôi về sớm bù cho em, được không?”

Ngón tay anh ta móc lấy ngón út của tôi, nhẹ nhàng lắc.

Trong thoáng chốc, tôi bỗng ngẩn người.

2.

Tôi và Đoạn Chiêu là thanh mai trúc mã.

Cha mẹ hai bên là bạn học cũ, sau này lại thành hàng xóm, ngay cả con cái cũng cùng năm, cùng ngày sinh.

Đoạn Chiêu lớn hơn tôi vài phút, từ nhỏ anh ta đã được dặn: “Phải bảo vệ em gái thật tốt.”

Ngày thôi nôi, anh ta nắm chặt lấy tôi không buông.

Lên mẫu giáo, ba chữ đầu tiên anh ta học viết chính là tên tôi.

Từ nhỏ tôi nói lắp, bị người khác chê cười, anh ta liền xông lên đánh cho tôi.

Mười tuổi, mẹ tôi qua đời.

Tôi nhốt mình trong phòng, không ăn không uống.

Anh ta gõ cửa không được, liền trèo từ cửa sổ tầng ba vào.

Ngón tay anh ta móc lấy ngón út của tôi, dỗ tôi suốt một ngày một đêm.

Tôi khóc đến tan nát cõi lòng, chỉ biết hỏi đi hỏi lại:

“Anh… anh sẽ bỏ em sao?”

Anh ta ôm chặt tôi, khàn giọng lặp lại: “Anh sẽ không.”

Đoạn Chiêu thi rớt cấp hai, tôi từ bỏ ngôi trường thực nghiệm có tài nguyên tốt hơn, ở lại nhất trung cùng anh ta.

Tôi tin rằng chúng tôi sẽ mãi ở bên nhau.

Nhưng sau khi vào cấp ba, Đoạn Chiêu như biến thành người khác.

Anh ta cho rằng tôi quá phụ thuộc, khiến người ta phiền, ở trường thì cố ý giữ khoảng cách.

Ánh mắt anh ta cũng dần rời khỏi tôi, hướng về hoa khôi Thẩm Gia, bắt đầu theo đuổi cuồng nhiệt.

Nửa tháng trước, anh ta và Thẩm Gia hôn nhau trong rừng nhỏ, không biết bị ai chụp lại, ảnh bị dán lên tường trường.

Trong ảnh, bóng dáng cao lớn của Đoạn Chiêu bao trùm cô gái trong lòng.

Chỉ thấy mái tóc dài rối bời và làn cổ trắng nõn.

Giáo vụ thường xuyên soi tường trường, nhìn thấy bức ảnh liền tức giận, tra hỏi cô gái kia là ai.

Trước mặt bao người, Đoạn Chiêu ôm chặt tôi, hôn lên trán tôi, khóe môi nhếch lên đầy khiêu khích:

“Còn phải hỏi sao? Tất nhiên là thanh mai của tôi rồi!”

Tôi từng tưởng tượng vô số lần cảnh anh ta tỏ tình với tôi.

Nhưng không bao giờ nghĩ rằng, vì một cô gái khác, anh ta lại đẩy tôi ra làm bia đỡ đạn.

“Anh sẽ không bỏ em” — câu hứa chân thành như còn văng vẳng bên tai.

Nhưng Đoạn Chiêu, đã chẳng còn là chàng thiếu niên trong sáng thuở ban đầu nữa rồi.

3

Tôi thoát khỏi dòng hồi ức, lại lần nữa hất tay Đoạn Chiêu ra.

Thấy tôi đang thu dọn đồ đạc, lông mày đang nhíu chặt của anh ta dãn ra, ánh mắt như hiểu ra điều gì:

“Có sách vở gì cần thì nói với tôi một tiếng là được, cần gì tự mình đến tận nơi?”

“Em có biết hôm nay là ngày…” – Đoạn Chiêu ngập ngừng, không nói tiếp, “Thôi bỏ đi, giờ thì Thẩm Gia lại giận rồi, tôi phải dỗ mất một lúc dài nữa.”

Tôi vốn không phải đứa thích nói nhiều, cũng chưa từng nói với anh ta chuyện tôi chuyển trường.

Thu dọn xong rất nhanh.

Sách lớp 12 vừa nhiều vừa nặng, hai cánh tay tê rần gần như không trụ nổi nữa.

Đoạn Chiêu tự nhiên vươn tay ra cầm lấy, sải bước đi thẳng ra ngoài.

“Đi thôi, tôi đưa em về.”

Anh ta xách nguyên cái cặp đầy sách bằng một tay, nhẹ nhàng như không.

Thuận tay ném cho tôi một túi bánh ngọt: “Tiện thể mua cả bánh hạt dẻ em thích, nhớ về nhà thì ăn đấy.”

Tôi vội vàng bước nhanh hai bước đuổi theo, nắm lấy dây kéo cặp định giành lại.

Đoạn Chiêu dứt khoát chuyển cặp sang tay kia, tay còn lại rảnh rỗi đưa lên bóp nhẹ sau gáy tôi, giọng mang theo tiếng cười:

“Đừng nghịch nữa, tay chân nhỏ xíu như vậy, tự vác đống sách này về lỡ gãy tay thì sao?”

Thẩm Gia đột ngột lên tiếng: “Đoạn Chiêu…”

Cô ta cắn môi, vẻ mặt uất ức: “Tôi đau bụng quá…”

Đoạn Chiêu lập tức quay đầu lại.

Một giây sau, cặp sách bị ném thẳng vào ngực tôi, tôi loạng choạng lùi lại, hông đập mạnh vào mép bàn.

“Em tự bắt xe về đi.”

Anh ta chẳng buồn nhìn tôi một cái, quay người chạy về phía Thẩm Gia.

Cơn đau buốt từ hông lan ra khắp người, tôi vất vả ôm lấy cặp sách rơi xuống đất, tập tễnh bước đi.

Sau lưng vang lên giọng mềm mại của Thẩm Gia:

“Cô thanh mai nhỏ của anh hình như bị đập trúng rồi kìa, trông đáng thương quá ha~”

“Là đau quặn hả? Đến kỳ rồi sao?”

“Nhưng mà thật sự cô ấy bị đập trúng mà.”

“Ngồi yên đấy.” Giọng Đoạn Chiêu có phần thiếu kiên nhẫn, nhưng không phải với Thẩm Gia: “Tôi đi mua miếng dán ấm bụng với nước đường đỏ.”

Bước vào hành lang, tiếng người bắt đầu ồn ào.

Giọng họ dần dần nhỏ lại.

Cuối cùng đọng lại bên tai tôi, là tiếng làm nũng của Thẩm Gia: “Anh đối với em tốt quá…”

Tôi ném túi bánh hạt dẻ vào thùng rác, quay lưng bỏ đi.

4

Về đến nhà, tôi nhận được cuộc gọi từ trường Trung học Thực nghiệm.

“Bạn Lâm Tinh Vụ phải không? Ký túc xá mới và đồ dùng cá nhân của bạn bọn mình đã chuẩn bị xong hết rồi, bạn chỉ cần đến là được~”

Giọng của giáo viên phụ trách tuyển sinh đầy niềm nở:

“Bạn định khi nào nhập học vậy nè~ Mấy bạn học sinh mới đều nôn nao chờ gặp bạn lắm luôn á~”

Tôi suy nghĩ một chút: “Mai ạ.”

Cúp máy xong, ba tôi bưng dĩa trái cây gõ cửa bước vào.

Hôm đó tôi đột ngột nói muốn chuyển trường, tôi tưởng ba sẽ hỏi: “Đang yên đang lành tự nhiên chuyển trường làm gì?”

Nhưng ba chỉ gật đầu: “Con muốn học ở đâu? Mai ba đi tìm hiểu thủ tục cho.”

Tôi định kể cho ba nghe chuyện xảy ra ở trường.

Nhưng đến miệng rồi lại không biết phải bắt đầu từ đâu, chỉ biết nước mắt cứ thế trào ra.

“Không nói cũng không sao.” Ba nhẹ nhàng vỗ lưng tôi, giống như khi còn nhỏ dỗ dành tôi lúc tôi khóc nhè.

“Ba biết con không phải kiểu con nít hay giận dỗi vô cớ. Chuyển trường cũng được, mình đổi chỗ khác, bắt đầu lại từ đầu.”

“Con là con gái ba, dù con muốn làm gì, ba cũng sẽ luôn ở bên con.”

Tôi khẩn cầu ba đừng nói gì với ba mẹ của Đoạn Chiêu.

Ba hơi bất ngờ, nhưng vẫn đồng ý, âm thầm chuẩn bị mọi thứ cho tôi.

Lần này, tôi không thể lại hy sinh tương lai của mình thêm nữa.

5

Tôi bắt đầu thu dọn những món đồ Đoạn Chiêu từng tặng tôi.

Những hộp quà sinh nhật, quà dịp lễ chất đống ở góc tường.

Những ngôi sao gấp bằng giấy rơi vãi khắp nơi, là lúc anh ta dỗ tôi vui khi tôi buồn.

Con gấu cao bằng người chiếm nửa cái giường, mấy chiếc váy vài ngàn tệ và đôi găng tay do anh ta đan bằng tay chồng chất lên nhau.

Còn cả chiếc máy chụp lấy liền cùng chồng ảnh dày cộp bên cạnh, đều là lúc anh ta kéo tôi đi chụp chung.

Tổng cộng hai thùng carton loại lớn.

Đến khi dán kín hộp bằng băng keo, tôi mới nhận ra trời đã tối từ lúc nào.

Tôi ôm thùng carton nặng trịch xuống tầng dưới.

Thùng rác nằm ở góc đường, tôi vừa giơ tay định ném thì một tràng cười nói rộn rã theo gió vọng tới.

Đoạn Chiêu đang cầm lon bia, cười tươi rạng rỡ.

Thẩm Gia nép sát vào cánh tay anh ta, tay cầm que pháo bông.

Có người hô: “Thẩm Gia mau ước đi!” Có người hát bài sinh nhật.

Thì ra, hôm nay là sinh nhật của Thẩm Gia.

Mọi người nói cười rôm rả, chẳng biết thế nào mà câu chuyện chuyển sang chủ đề “chuyển trường”.

“Nghe nói hình như có người lớp mình sắp chuyển trường? Hình như là… Lâm Tinh Vụ?”

“Sao có thể chứ?”

Đoạn Chiêu lúc này đang cúi đầu sửa lại mái tóc bị gió thổi rối của Thẩm Gia, nghe vậy khẽ cười khinh khỉnh:

“Cô ấy dính tôi như sam, làm gì rời khỏi tôi nổi.”

“Cũng đúng, nghe nói cô ấy nghe lời cậu, ngoan ngoãn không đi học luôn kìa. Đoạn ca, cậu cũng nhẫn tâm thật đấy, không sợ Lâm Tinh Vụ tụt thành tích à?”

Giọng Đoạn Chiêu hờ hững nhưng đầy chắc chắn:

“Không sao, dù sao cô ấy cũng chỉ thi cùng trường đại học với tôi thôi, điểm cao cũng vô dụng.”

Thẩm Gia dậm chân: “Đoạn Chiêu! Hôm nay là sinh nhật em đấy, anh lại nhắc tới cô ta à!”

Đoạn Chiêu cưng chiều khều mũi cô ta:

“Tiểu thư, anh phải nói bao nhiêu lần nữa đây? Cô ta chỉ là em gái của anh thôi, ngay cả giấm của cô ta em cũng ghen được à?”

Tôi đã ném xong rác, chuẩn bị quay về.

Nhưng lại thấy Thẩm Gia làm bộ giận dỗi vỗ lên cánh tay Đoạn Chiêu.

Trên cổ tay cô ta, rõ ràng là một sợi dây đỏ quen thuộc!

Tôi lao tới.

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 693	Thì ra tôi chỉ là kẻ thay thế

#GSNH 693 Thì ra tôi chỉ là kẻ thay thế

Full
#GSNH617- Tôi Chọn Vứt Bỏ Quá Khứ

#GSNH617- Tôi Chọn Vứt Bỏ Quá Khứ

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#GSNH 658	Xuân Về Chốn Cũ

#GSNH 658 Xuân Về Chốn Cũ

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full


Bình luận