Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Chương 5



【Gã đàn ông này cũng tự tin quá rồi đi? Dựa vào đâu mà nghĩ chị đại nhà giàu nhất định phải có anh ta chứ?】
【May mà cô gái này đủ tỉnh táo, kịp thời rút lui, nếu không chắc lại bị tên đàn ông tự luyến này tính kế mất!】
……
Dư luận không hề như Trần Tiểu Nhã mong muốn, không hề nhất trí lên án tôi, ngược lại còn có không ít cư dân mạng tỉnh táo, sáng suốt.

Ngược lại, chính cô ta mới là người bị mắng, bị chửi là kẻ đảo lộn trắng đen, mặt dày vô sỉ.

Người sáng tạo nội dung về tình cảm kia cũng nhanh chóng lên tiếng xin lỗi, nói rằng anh ta chưa điều tra kỹ đã đăng tin sai lệch, nên muốn gửi lời xin lỗi đến tôi.

Tôi không làm khó anh ta quá nhiều, suy cho cùng, anh ta cũng chỉ nghe lời kể một chiều từ Trần Tiểu Nhã mà thôi.

Tôi chỉ nhắc nhở anh ta sau này hãy xác minh kỹ nguồn tin và độ chân thực của nó, tránh trở thành bia đỡ đạn cho người khác thêm một lần nữa.

Anh ta cảm ơn tôi một lần nữa, cam đoan sẽ không lặp lại sai lầm này.

17

Trần Tiểu Nhã đăng video.

Trong video, cô ta khóc lóc kể lể, nói rằng mình chỉ muốn giúp tôi và Hà Nguyên quay lại, không ngờ lại ảnh hưởng đến tôi.

Cô ta không hề có ý xin lỗi, chỉ định lợi dụng việc tỏ ra đáng thương để cho qua chuyện này.

Tôi lập tức khởi kiện Trần Tiểu Nhã.

Người ta thường ra sức chứng minh giá trị của mình khi cảm thấy bản thân vô dụng, mà Hà Nguyên chính là kiểu người đó.

Anh ta cho rằng tôi đang cố tình nhắm vào mình, muốn sỉ nhục anh ta và Trần Tiểu Nhã.

Không biết anh ta nghe phong thanh tin tức từ đâu, đến khi tôi ra ngoài bàn chuyện hợp tác, anh ta lại xuất hiện trước mặt tôi.

Vẫn giữ thái độ hùng hổ như cũ:

“An Thư Doanh, đừng tưởng có chút tiền thì muốn làm gì cũng được! Cô dựa vào đâu mà nhằm vào tôi với Tiểu Nhã?”

Thấy Hà Nguyên, tôi theo phản xạ đảo mắt, thậm chí sắp trở thành phản xạ có điều kiện rồi.

“Tôi nhắm vào các người? Hai người có cái gì đáng để tôi bận tâm đến? Tôi còn đầy hợp đồng phải bàn, chẳng có thời gian quan tâm đến mấy người đâu. Nếu không phải trước đây mắt tôi mù mới chọn anh, cả đời này anh với Trần Tiểu Nhã cũng chẳng có tư cách xuất hiện trước mặt tôi đâu. Đừng tự đề cao mình quá, nếu không anh sẽ nhận ra bản thân chỉ là một trò cười.”

Anh ta còn định nói gì đó, nhưng bảo vệ đã “lịch sự” mời anh ta ra ngoài.

Nhân lúc dư luận đang nóng, tôi tranh thủ tuyên bố thành lập một nhóm chuyên trách, chuyên giúp đỡ phụ nữ giải quyết các vấn đề liên quan đến hôn nhân.

Sự kiện lần này khiến tôi nhận ra rằng trong các mối quan hệ tình cảm, phụ nữ thường là bên chịu thiệt thòi.

Ngay cả tôi, một người có địa vị và tiền bạc, cũng bị hiểu lầm và công kích như vậy.

Những cô gái không có nhiều kinh nghiệm xã hội, nếu gặp phải đàn ông có ý đồ xấu, chắc chắn sẽ chịu nhiều tổn thương.

Tôi muốn dùng sức mạnh và nguồn lực của mình để giúp phụ nữ bảo vệ quyền lợi của bản thân tốt hơn.

18

Nhóm của tôi toàn là phụ nữ, chúng tôi cung cấp hỗ trợ miễn phí cho những người phụ nữ yếu thế.

Dần dần, chúng tôi đã giúp đỡ được rất nhiều phụ nữ rơi vào tuyệt vọng.

Có những người bị chồng bạo hành trong thời gian dài, cầu cứu khắp nơi nhưng không ai giúp đỡ, khiến gã đàn ông kia càng trở nên bạo ngược, suýt chút nữa đánh chết vợ mình.

Có những người bị lừa tình, lừa tiền, dốc hết tài sản cho đàn ông rồi bị đá không thương tiếc.

Càng tìm hiểu sâu, tôi càng thấy đau lòng, có quá nhiều bất công đối với phụ nữ.

Đám đàn ông kia nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, cuộc sống của họ chẳng bị ảnh hưởng chút nào, thậm chí có thể tiếp tục kết hôn, tìm kiếm con mồi tiếp theo.

Nhờ vào nỗ lực của đội ngũ chúng tôi, rất nhiều phụ nữ đã giành lại được quyền lợi hợp pháp của mình.

Đám đàn ông cặn bã kia, có kẻ phải chịu trừng phạt, có kẻ vì chứng cứ chưa đủ nên không thể khởi tố được.

Nhưng chúng tôi không dễ dàng bỏ cuộc, tiếp tục phơi bày hành vi xấu xa của họ trên truyền thông, ngăn chặn thêm nhiều phụ nữ khác bị hại.

Hành động của tôi đã khiến một đám đàn ông “tổn thương sâu sắc”.

Chúng cho rằng tôi đang “đầu độc” phụ nữ, hô hào tẩy chay sản phẩm của công ty tôi.

Tôi chỉ nhẹ nhàng đăng bảng báo giá sản phẩm lên.

Mức giao dịch tối thiểu: 500.000 tệ.

Kèm theo dòng chú thích: “Xin lỗi, công ty chúng tôi chỉ hợp tác với doanh nghiệp, hiện tại chưa mở kênh hợp tác cá nhân.”

Phần bình luận lại nổ tung với hàng loạt lời tán dương:

【Chị đại ngầu quá! Chúng tôi chịu đủ lũ đàn ông tự luyến này rồi! Chẳng có bản lĩnh gì mà cứ tưởng phụ nữ nào cũng mê mình!】
【Đúng vậy! Rõ ràng không có gì trong tay, vậy mà lại muốn bạn gái phải có nhà, có xe, trong đầu họ nghĩ cái quái gì thế?】
【May mà chị đây mạnh mẽ, tỉnh táo, đập thẳng vào mặt lũ đàn ông tự luyến này, sảng khoái thật sự!】
【Chị là tuyệt nhất! Chúng tôi luôn ủng hộ chị!】

Sự kiện lần này không khiến công ty tôi bị ảnh hưởng tiêu cực, ngược lại còn giúp nhiều người biết đến thương hiệu hơn, mang về không ít đơn hàng.

Công ty nào cũng vậy, hình ảnh của người quản lý chính là yếu tố quảng bá tốt nhất.

19

Nhà họ Tần sợ Trần Tiểu Nhã đắc tội tôi, gây ảnh hưởng đến công ty của họ, nên đặc biệt dẫn cô ta đến xin lỗi.

Trần Tiểu Nhã khóc lóc thút thít, lí nhí nói lời xin lỗi, nhưng ánh mắt vẫn đầy sự không cam lòng.

Tôi nhìn hai người trước mặt, trực tiếp đưa ra yêu cầu:

“Rất đơn giản, cô ta phải công khai xin lỗi trước truyền thông, thừa nhận sai lầm của mình.”

Chồng của cô ta, Tần Nghiêm, lập tức đồng ý ngay:

“Đúng đúng đúng, đây là chuyện nên làm, đúng là lỗi của Tiểu Nhã.”

Nhưng Trần Tiểu Nhã lại không chịu.

Từ trước đến nay, tài khoản cá nhân của cô ta toàn đăng ảnh khoe cuộc sống hào môn, có mấy nghìn người theo dõi.

Bắt cô ta công khai cúi đầu xin lỗi tôi chẳng khác nào vả vào mặt mình.

Tần Nghiêm thì khách khí với tôi, nhưng lại không nể nang gì Trần Tiểu Nhã.

Anh ta khuyên nhủ một hồi, cô ta vẫn không chịu mở miệng xin lỗi trước công chúng.

Thấy thế, anh ta bắt đầu nổi giận:

“Cô vốn đã sai, An tổng đã rộng lượng tha thứ cho cô, cô còn làm giá cái gì?”

Mặt Trần Tiểu Nhã tái mét, cắn chặt môi, cố chấp không lên tiếng.

Tôi nhìn sang trợ lý.

Trợ lý lập tức bước lên, lịch sự nói:

“An tổng rất bận, nếu cô Trần không muốn xin lỗi, vậy mời hai vị về cho.”

Tần Nghiêm nóng nảy, trực tiếp tát Trần Tiểu Nhã một cái.

“Cô tưởng tôi cho cô mặt mũi quen rồi phải không? Bảo cô xin lỗi thôi mà khó đến vậy à?”

Trên mặt Trần Tiểu Nhã lập tức hằn lên một vết đỏ rực.

Cô ta nhìn Tần Nghiêm với vẻ không thể tin được, thấy anh ta chẳng hề quan tâm đến mình, mắt liền đỏ hoe.

Cô ta ôm mặt, vừa thút thít vừa nói: “Xin lỗi, An tiểu thư, tôi sẽ đăng video xin lỗi.”

Tôi cau mày, dù tôi không thích Trần Tiểu Nhã, nhưng tôi càng ghét đàn ông động tay động chân với vợ hơn.

“Tần tiên sinh, anh đã chọn kết hôn với Trần Tiểu Nhã, vậy thì cũng nên tôn trọng cô ấy.”

Tần Nghiêm vội vàng xin lỗi: “An tiểu thư, thật sự xin lỗi, là tôi quá kích động, tôi cam đoan sẽ không có lần sau.”

Trước khi rời đi, Trần Tiểu Nhã còn quay lại nhìn tôi một cái.

Không lâu sau, cô ta đăng tải video xin lỗi.

Trên mặt cô ta vẫn còn vết đỏ do cái tát khi nãy.

Là Tần Nghiêm lại đánh cô ta sao?

20

Trong video, giọng của Trần Tiểu Nhã vang lên.

“Tôi xin lỗi An tiểu thư, trước đây tôi đã không tìm hiểu rõ ràng, An tiểu thư và anh họ tôi đã chia tay, số tiền cô ấy muốn lấy lại cũng chỉ là quà mà cô ấy từng tặng, vậy nên cô ấy không hề sai.”

Dù là lời xin lỗi, nhưng giọng điệu của cô ta lại có phần châm chọc, nghe không hề chân thành chút nào.

Ban đầu tôi còn định cảnh cáo Tần Nghiêm thêm một chút, để anh ta đối xử tốt với Trần Tiểu Nhã hơn.

Nhưng bây giờ xem ra, có những người chẳng đáng để thông cảm.

Tôi chẳng buồn quan tâm đến cô ta nữa.

Thời gian gần đây, số đơn hàng tăng vọt, tôi bận đến mức không có thời gian nghỉ ngơi.

Nhưng lại có một lô sản phẩm bị phát hiện không đạt tiêu chuẩn kiểm định nội bộ.

Do vấn đề xuất phát từ nội bộ, nên quá trình điều tra diễn ra rất nhanh. Qua vài vòng rà soát, cuối cùng khoanh vùng được kẻ đứng sau—chính là Hà Nguyên.

Tôi lập tức báo cảnh sát.

Sau khi vào cuộc điều tra, cảnh sát còn phát hiện thêm vài chuyện khác.

Hà Nguyên đã đánh cắp kế hoạch dự án mới của công ty và có ý định bán cho công ty đối thủ.

Lúc bị bắt, hắn ta đang ở nhà thu dọn đồ đạc.

Ban đầu, hắn ta nhất quyết không nhận tội, nhưng trước hàng loạt bằng chứng xác thực, hắn ta chẳng còn đường chối cãi, đành phải cúi đầu khai nhận.

Hắn nói rằng hắn căm hận tôi vì quá tuyệt tình, khiến hắn mất hết mặt mũi trước mọi người, nên muốn nhân cơ hội này trả thù.

Tôi bật cười lạnh lùng: “Chủ yếu vẫn là vì Trần Tiểu Nhã chứ gì? Anh và cô ta không hề có quan hệ huyết thống, cô ta chỉ là đứa trẻ được ông bà anh nhận nuôi. Sau khi bọn họ qua đời, cô ta vẫn ở lại nhà anh, từ đó hai người bắt đầu có quan hệ mờ ám.”

Tôi phát hiện mối quan hệ giữa Hà Nguyên và Trần Tiểu Nhã không bình thường kể từ lần gặp họ ở bệnh viện.

Biểu cảm của Hà Nguyên khi biết Trần Tiểu Nhã mang thai rất đáng suy ngẫm.

Không có vẻ vui mừng, ngược lại là ngạc nhiên, tức giận và cả ghen tị.

Là “anh họ”, thái độ đó của hắn ta có phần bất thường.

21

Tôi bí mật nhờ người điều tra, không ngờ lại chụp được ảnh hai người họ ra vào khách sạn cùng nhau.

Khoảng một tiếng sau, bọn họ lần lượt đi ra.

Là người trưởng thành cả rồi, vào khách sạn tất nhiên không phải để tâm sự trò chuyện.

Nhận được ảnh, tôi chưa vội làm gì.

Dù sao thì Hà Nguyên vẫn đang làm việc cho tôi, kiếm tiền trả nợ cho tôi.

Chỉ cần hắn không gây tổn hại đến lợi ích của tôi, thì chuyện dơ bẩn giữa hắn và Trần Tiểu Nhã cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tôi cả.

Nghe tôi nói vậy, sắc mặt Hà Nguyên lập tức trở nên khó coi.

Chuyện xấu xa này bị vạch trần, mà người liên quan lại là một phụ nữ đã có chồng, chỉ cần nghe thôi cũng đủ khiến người ta khinh bỉ.

Hắn ta chắc hẳn là yêu Trần Tiểu Nhã đến mức mù quáng, vì cô ta mà bất chấp phạm pháp.

Tôi khẽ cười: “Anh không cho rằng đứa bé trong bụng Trần Tiểu Nhã là của anh đấy chứ?”

Hà Nguyên giật mình nhìn tôi, ánh mắt lộ rõ sự hoảng loạn.

“Đừng nói bậy! Mọi chuyện là do tôi làm, không liên quan gì đến Tiểu Nhã!”

Tôi nhún vai: “Tất cả cứ để cảnh sát điều tra. Tôi chỉ tin vào sự thật.”

Cảnh sát nhanh chóng thẩm vấn Trần Tiểu Nhã.

Cô ta hoảng sợ đến mức khóc lóc thảm thiết.

“Thưa cảnh sát, tôi thực sự không biết gì hết! Tôi và anh ấy chỉ là quan hệ bình thường, tôi không hề hay biết gì về chuyện này cả, xin hãy tin tôi!”

Dù đã chuẩn bị tinh thần để một mình gánh tội, nhưng khi thấy Trần Tiểu Nhã vội vàng phủi sạch quan hệ với mình, ánh mắt Hà Nguyên vẫn lộ ra chút ảm đạm.

Cuối cùng, Hà Nguyên bị kết tội vi phạm pháp luật về kinh tế và lĩnh án năm năm tù.

Còn Trần Tiểu Nhã thì lặng lẽ biến mất.

Tôi đương nhiên sẽ không để cô ta sống yên ổn.

Tôi “vô tình” để chồng cô ta, Tần Nghiêm, nhìn thấy ảnh cô ta cùng Hà Nguyên vào khách sạn.

22

Tần Nghiêm vốn có tính nóng nảy, sau khi biết chuyện, suốt ngày đánh đập, mắng chửi Trần Tiểu Nhã.

Dù cô ta quỳ xuống van xin, anh ta cũng không thèm bận tâm, thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ đứa bé trong bụng cô ta không phải của mình.

Nhưng khi đứa trẻ chưa chào đời thì không thể xét nghiệm ADN, anh ta chỉ đành nhẫn nhịn.

Sau khi đứa bé ra đời, anh ta lập tức đi kiểm tra quan hệ huyết thống, kết quả đúng như dự đoán—đứa bé không phải của anh ta.

Tần Nghiêm tức giận lập tức đệ đơn ly hôn, tống Trần Tiểu Nhã ra khỏi nhà.

Bố mẹ Hà Nguyên lại đón Trần Tiểu Nhã về.

Năm đó bọn họ từng cực lực phản đối mối quan hệ giữa Hà Nguyên và Trần Tiểu Nhã, nhưng giờ con trai họ đã ngồi tù, ra tù chưa chắc đã tìm được vợ.

Dù không thích Trần Tiểu Nhã, nhưng cô ta đã sinh con cho Hà Nguyên, họ đành phải chấp nhận.

Thế nhưng họ vẫn cảnh giác, đến tận trại giam lấy mẫu tóc của Hà Nguyên để xét nghiệm ADN với đứa trẻ.

Kết quả lại ngoài dự đoán—đứa bé cũng không phải con của Hà Nguyên.

Hà Nguyên từ hy vọng bỗng rơi xuống vực thẳm, bố mẹ hắn ta cũng sốc đến mức không thể chấp nhận.

Vì con trai họ ngồi tù vì Trần Tiểu Nhã, nhưng đứa con mà cô ta sinh ra lại không phải của Hà Nguyên.

Họ không chịu nổi cú sốc này, lập tức đuổi Trần Tiểu Nhã ra khỏi nhà.

Trần Tiểu Nhã vốn dĩ ích kỷ, trước khi rời đi còn ăn cắp tiền trong nhà.

Bố mẹ Hà Nguyên báo cảnh sát. Cuối cùng tìm được cô ta, nhưng số tiền gần như đã tiêu hết.

Trần Tiểu Nhã bị kết án vì tội trộm cắp.

Bố mẹ Hà Nguyên không muốn nhận nuôi đứa trẻ.

Cuối cùng đứa bé bị đưa vào trại trẻ mồ côi, nghe nói sau này đã có người nhận nuôi.

23

Tôi nghe trợ lý báo cáo công việc như thường lệ.

Điện thoại trên bàn bỗng sáng lên.

【Chị ơi, tối nay có thể tan làm sớm không?】
【Cún con lăn lộn.jpg】

Đây là cậu nhóc tôi mới quen gần đây, từ khi xác định quan hệ, lúc nào cũng quấn lấy tôi, nhiệt tình như lửa.

Ngày nào cũng nhắn tin cho tôi, nếu tôi trả lời chậm, cậu ấy lại nhõng nhẽo giận dỗi, than phiền rằng tôi chỉ lo làm việc.

Tôi đương nhiên rất thích chiều chuộng cậu ấy.

Yêu đương mà, phải thử nhiều mới biết mình hợp với kiểu nào.

Quan trọng nhất là, bất kể lúc nào, cũng phải biết yêu chính mình trước.

(Đã hết truyện)

#GSNH614 - HÔN NHÂN SẮP ĐẶT (đọc thử truyện)

📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự: Hiện đại, Ngôn tình,

Để trốn tránh cuộc hôn nhân sắp đặt của gia đình, tôi thuê thám tử tìm một anh chàng cực kỳ đẹp trai để ký hợp đồng hôn nhân.

Anh ta hỏi tôi:

“Vì sao em không thích hôn nhân sắp đặt?”

Tôi trả lời:

“Đối tượng liên hôn của tôi chán lắm, nghe nói là một ông già cổ hủ, chẳng hiểu lãng mạn là gì.”

Tối hôm đó, anh ta ép tôi xuống giường, quấn lấy tôi đủ mọi tư thế như muốn chứng minh điều gì đó.

Cho đến khi tôi nghe thấy người khác cung kính gọi anh ta:

“Chào tổng giám đốc Bùi.”

“Tổng giám đốc Bùi? Bùi nào cơ?”

Người đàn ông ôm eo tôi, giọng trầm thấp:

“Là ông lão họ Bùi cổ hủ mà em đào hôn ấy.”

(1)

Vừa tốt nghiệp đại học xong, bố tôi đã sắp cho tôi một cuộc liên hôn.

Đối tượng là cậu chủ nhỏ nhà họ Bùi, Bùi Tri Nguyên.

Nhà họ Bùi mấy năm nay nổi đình nổi đám.

Sau khi Bùi Tri Nguyên tiếp quản công ty, anh ta đưa Bùi thị lên vị trí dẫn đầu ngành.

“Nhưng mà nói gì thì nói, tôi với anh ta không quen biết, sao có thể kết hôn chứ?”

Tôi uống cạn một ly rượu, càng nghĩ càng bực:

“Nhỡ đâu cái người họ Bùi đó xấu xí như quả dưa méo mó, chẳng phải nửa đời còn lại của mình coi như xong sao?”

Bạn bè trấn an tôi:

“Biết đâu Bùi Tri Nguyên lại là soái ca thì sao?”

“Tớ nhớ là Tư Tư hình như từng gặp anh ta. Nhà Tư Tư và nhà họ Bùi có hợp tác mà, đúng không?”

Tôi nhìn theo ánh mắt của mọi người về phía Tư Tư đang ngồi.

Nhưng cô ấy lại không có ở đó.

Thôi kệ.

Tôi xua tay:

“Đây không phải vấn đề đẹp hay không. Tớ tìm hiểu rồi, anh ta năm nay 28 tuổi, lạnh lùng như băng, chỉ biết làm việc, không uống giọt rượu nào, cũng chẳng gần gũi phụ nữ, không có chút sở thích nào. Hơn nữa, nhà họ Bùi quyền lực hơn nhà tớ gấp bội, tớ làm sao mà nắm thóp được anh ta?”

Bình thường nhà họ Bùi và nhà tôi chẳng có liên quan gì. Không hiểu sao tự nhiên lại muốn liên hôn.

 

Ông bố mê tiền của tôi thì hận không thể đóng gói tôi mà gửi thẳng qua đó.

Bạn bè cười đùa:

“Ồ, đúng kiểu tổng tài cấm dục rồi.”

“Cấm dục gì chứ? Tớ thấy đúng là con cóc ghẻ thì có.”

Hơn tôi tận năm tuổi mà còn đòi ăn thịt thiên nga như tôi.

Phi!

Tôi chẳng hứng thú sống với một người đàn ông nhàm chán, đã thế còn phải sống cả đời.

Cô bạn thân Tư Tư cuối cùng cũng quay lại.

Cô ấy ngồi xuống và nói:

“Nhưng mà chuyện liên hôn, bây giờ cậu vẫn chưa làm gì được bố cậu đâu.”

“Nếu họ thật sự ép tớ, tớ sẽ làm căng với họ đến cùng!”

 

“Làm căng? Cậu không định báo thù cho mẹ cậu nữa à?”

Câu nói của Tư Tư khiến tôi hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.

Tôi gục đầu lên vai cô ấy mà than thở:

“Cải trắng nhỏ, vàng úa ngoài đồng, hai ba tuổi, không có mẹ… Tư Tư ơi, tớ phải làm sao đây?”

Tư Tư là đứa thông minh nhất trong nhóm chúng tôi. Nếu đến cô ấy cũng không cứu được tôi, thì tôi thật sự trở thành oán phụ nhà giàu mất rồi.

“Thực ra không phải là không có cách.”

Mắt tôi sáng rực lên.

“Phương pháp nào? ”

 

“Cậu tự tìm một người đàn ông để kết hôn. ”

 

(2)

 

Vừa dứt lời, tôi đã phun ra một ngụm rượu.

“Gì cơ? Tư Tư, cậu bị ốm à?”

“Cậu không muốn lấy Bùi Tri Nguyên thì cứ tìm một người đàn ông để kết hôn, kiểu hôn nhân hợp đồng ấy. Chờ mọi chuyện lắng xuống rồi hai người ly hôn. Nhà họ Bùi sẽ không nhắc đến chuyện liên hôn nữa.”

Nghe cũng có lý.

Nhưng vấn đề là, tôi thậm chí còn chẳng có bạn trai.

Tôi quét mắt nhìn mấy anh chàng đang ngồi đây. Họ đồng loạt ôm ngực, lùi lại phía sau.

 

“Chị Thư, em là con của dì ruột hàng xóm của bà ba của cậu út chị mà!”

“Bố em bảo trước 30 tuổi mà yêu đương là sẽ bị đánh gãy chân.”

“Em bị viêm amidan, bác sĩ nói không được kết hôn.”

“Em… em… em thích con trai!”

Tôi xụ mặt:

“Câm mồm. Tôi có nói muốn mấy người làm bạn trai đâu? Bộ tôi đáng sợ lắm hả?”

Cả đám lắc đầu, rồi lại gật đầu.

Có người yếu ớt nói:

“Hồi nhỏ cả mấy đứa chúng em còn đánh không lại chị.”

Người bên cạnh giơ tay bổ sung:

“Năm đứa.”

“Vậy mấy người có quen ai độc thân, chất lượng cao không?”

Cả đám lắc đầu lia lịa.

Không trông cậy được gì mấy cái bọn này cả!

Tư Tư lại bận xử lý việc công ty. Tôi bất lực ôm trán:

“Thôi, để tôi tự tìm. Tôi không tin cả cái thành phố A này không có ai độc thân ngoài Bùi Tri Nguyên.”

 

Vừa dứt lời, ngoài cửa quán bar vang lên tiếng xe phân khối lớn.

Lúc người đàn ông bước vào, đúng lúc nhạc trong quán vừa ngừng.

Trong khoảng lặng ngắn ngủi, anh ta liếc nhìn về phía chúng tôi, rồi nhanh chóng quay đi. Đôi mắt lạnh lùng toát lên chút ngạo mạn.

Anh ta bước tới quầy bar, gọi một ly rượu. Kiểu tóc slick back, khoe trọn vầng trán cao ráo. Góc nghiêng sắc nét.

Đúng gu tôi thích.

“Chị Thư, chị làm sao thế?”

“Đừng nói gì. Hình như tôi vừa tìm được người để kết hôn rồi.”

(3)

Tôi cầm ly rượu, bước tới ngồi cạnh người đàn ông.

“Chào anh, soái ca.”

Anh ta rõ ràng sững người trong chốc lát, quay đầu nhìn tôi, không bộc lộ cảm xúc rồi rất nhanh lại quay đi:

“Chào cô.”

Giọng anh ta cũng hay đấy chứ!

Thế nhưng mặt anh ta lại đỏ bừng, ấp úng hỏi:

“Cô… cô tìm tôi có chuyện gì không?”

“Tôi mời anh một ly rượu được không?”

Anh ta gật đầu:

“Được.”

“Tôi tự giới thiệu, tôi tên là Thư Uyển.”

“Hà… Hà Mộ Nghiên.”

Màu đỏ lan dần lên đến tận vành tai. Lại gần hơn, tôi mới nhận ra vẻ căng thẳng trong mắt anh ta.

Tôi mỉm cười, rót cho anh ta một ly rượu:

“Anh mới tới quán bar lần đầu à?”

“Không phải. Tôi đến bar suốt. Tôi uống rượu rất giỏi. Tôi…”

Tôi chỉ hỏi một câu thôi mà. Sao anh ta phải vội vàng phản bác thế?

Tôi còn đang thắc mắc thì anh ta giải thích:

“Khụ, chỉ là lần đầu đến quán này.”

Thì ra là vậy.

“Không sao. Sau này chúng ta là bạn. Quán này là của anh họ tôi, anh cứ đến đây, rượu miễn phí.”

“Cảm ơn, không cần đâu.”

Hà Mộ Nghiên cảm nhận được tôi lại gần, lưng anh ta rõ ràng cứng đờ, trên trán lấm tấm mồ hôi.

Tôi bật cười trong lòng.

Thú vị phết.

Tôi hỏi:

“Anh kết hôn chưa?”

Anh ta lắc đầu.

“Thế anh có bạn gái không?”

Anh lại lắc đầu.

Chỉ là lần này, trong ánh mắt của anh có chút kiên định hơn:

“Không.”

Tốt quá rồi!

Tôi đập bàn:

“Anh có muốn kết hôn với tôi không?”

“Khụ khụ khụ.”

Anh bị sặc đến ho sù sụ. Tôi vội vàng giúp anh vỗ lưng, nhưng tiếp xúc cơ thể lại khiến anh càng thêm bối rối.

Chẳng lẽ tôi dọa anh rồi?

Thật là tạo nghiệp mà.

Tôi nhanh chóng giải thích:

“Anh đừng sợ, tôi chỉ đùa thôi, tôi…”

“Ngày mai đi đăng ký kết hôn được không?”

(4)

“Hả?”

???

Lần này đến lượt tôi không phản ứng kịp.

Hà Mộ Nghiên nhìn tôi, ánh mắt anh lóe lên một tia sáng kỳ lạ:

“Ngày mai kết hôn.”

“Anh đồng ý à?”

Đồng ý thật sao?

Dễ dàng vậy?

Anh gật đầu:

“Ừ. Vì bố mẹ tôi đang giục cưới.”

Thì ra là vậy! Hóa ra hai chúng tôi lại chung cảnh ngộ.

Tôi và Hà Mộ Nghiên thỏa thuận. Hôn nhân hợp đồng, trong thời gian đó không can thiệp vào cuộc sống của nhau. Ba tháng sau sẽ ly hôn.

 

Khi tôi đang vui vẻ lên kế hoạch cho cuộc sống tươi đẹp của mình thì đằng sau vang lên tiếng của Tư Tư:

“Tiểu Uyển, cậu sao lại ở đây? Uống say rồi hả?”

Cô ấy đỡ lấy tôi, ánh mắt rơi vào Hà Mộ Nghiên bên cạnh. Đồng tử cô ấy giãn lớn:

“Bùi Tri…”

Hà Mộ Nghiên ra hiệu im lặng.

Tôi nghi hoặc bên cạnh:

“Hai người quen nhau hả? Cậu vừa nói gì thế?”

Tư Tư lập tức đổi giọng:

“Không quen, mình nói là… uống, uống thêm một ly với anh em này.”

Giải quyết xong nỗi lo lớn trong lòng, tôi hoàn toàn yên tâm. Tôi uống rượu đến tận nửa đêm mới về nhà.

Sáng dậy, cơn đau đầu vì say rượu làm tôi khó chịu. Tôi lấy một cốc canh giải rượu để giảm bớt hơi men trong người.

Chuông cửa bên ngoài vang lên.

Hôm nay là thứ Hai. Tư Tư – con nghiện công việc – thế mà không đến công ty à?

Tôi để nguyên đầu tóc rối bù như tổ quạ ra mở cửa:

“Cậu đến sớm vậy làm gì?”

“Kết hôn.”

Giọng nói trong trẻo nhưng pha chút khàn khàn vang lên.

Tôi nghe xong hai chữ đó thì giật mình, lúc này mới mở mắt nhìn rõ người trước mặt.

 

Ngoài trời nắng đẹp rực rỡ. Hà Mộ Nghiên thay một bộ hoodie, hai tay đút túi, trông như cố ý tạo dáng.

#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
Kế Hoạch Khởi Động Lại Cuộc Đời

Kế Hoạch Khởi Động Lại Cuộc Đời

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH 686	Bàn Tay Của Chúa

#GSNH 686 Bàn Tay Của Chúa

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH 681	QUY TẮC THƯỢNG LƯU

#GSNH 681 QUY TẮC THƯỢNG LƯU

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full


Bình luận