Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH 687 Sau Khi Trúng 5 Triệu Tệ, Tôi Sống Lại Rồi

Chương 6



“‘Đàn ông nào cũng tốt hơn con trai bà.'”

“Cái ‘nào cũng’ đó ngoài anh ra còn có ai khác không?”

Tôi phá lên cười, phe phẩy quạt chạy đi.

23

30 ngày trôi qua, tôi và Quý Yến Lễ nhận được giấy chứng nhận ly hôn.

Một tháng không gặp, hắn trông tiều tụy đi nhiều, cả người toát lên vẻ mệt mỏi.

Tôi soi mình trong tấm kính trước cửa.

Ừm, trông tôi rất ổn, da dẻ hồng hào, căng bóng.

Quý Yến Lễ nhìn tôi nói: “Niệm Niệm, giấy ly hôn có rồi, tấm vé số đó…”

Tôi hừ lạnh một tiếng, từ trong ví lấy ra tấm vé số đưa cho hắn.

Hắn nhận lấy, nhìn sâu vào tôi một cái, rồi quay đầu vội vã bỏ đi.

Trông rất vội vàng.

Xem ra tình hình tài chính của hắn đã rất tồi tệ rồi.

Tôi cười lạnh.

Giấy ly hôn đã có trong tay, tôi không còn gì phải e dè nữa.

Bây giờ bắt đầu, có oán báo oán, có thù báo thù.

Tôi nhìn chiếc xe của Quý Yến Lễ rồ ga đi mất, lấy điện thoại ra bấm một dãy số.

“Alo, đồn cảnh sát phải không, tôi muốn tố cáo.”

“Quý Yến Lễ, số chứng minh nhân dân XXXXXXXXXXXXXXXXXX tham gia cờ bạc online, số tiền cược rất lớn, còn vay nặng lãi, nghi ngờ là do nền tảng cờ bạc mở ra. Bằng chứng lát nữa tôi sẽ gửi qua.”

Sau đó tôi gọi cuộc điện thoại thứ hai: “Alo, trung tâm cho vay XX phải không? Quý Yến Lễ bị tố cáo cờ bạc online, tài sản bị phong tỏa rồi, các người còn muốn đòi lại tiền thì nhân lúc này đến nhà mẹ hắn đi.”

Cuộc điện thoại thứ ba gọi cho Lâm Thanh Thời: “Ra đây, có kịch hay xem.”

24

Lúc Lâm Thanh Thời lái xe đưa tôi đến nhà mẹ chồng cũ, vở kịch hay đã bắt đầu.

Chúng tôi tìm một vị trí xem đẹp nhất, thưởng thức cảnh một đám côn đồ xông vào nhà bà ta đập phá đồ đạc, tạt sơn, làm loạn cả lên.

Bà mẹ chồng cũ khóc lóc thảm thiết như một người điên: “Các người dừng tay! Cút ra khỏi nhà tôi!”

“Con trai tôi không thể nào vay nặng lãi được! Nó là ông chủ lớn!”

“Báo cảnh sát! Mau báo cảnh sát!”

Lần này màn ăn vạ của bà ta không ai thèm để ý, còn bị bọn đòi nợ tát cho mấy cái.

Hàng xóm thấy vậy không ai dám mở cửa.

Cả khu đều biết nhà họ vay nặng lãi bị người ta đến tận nhà đòi nợ.

Lòng hư vinh của bà mẹ chồng cũ của tôi lần này chắc nổ tung rồi.

Tôi hứng thú xem.

Đập đi, đập đi.

Cái bàn trà đó, tôi đã từng lau.

Bộ ấm trà đó, tôi đã từng rửa.

Cái đèn chùm đó, tôi đã từng thay bóng đèn.

Bà không phải thích sai vặt tôi, chà đạp tôi, gây khó dễ cho tôi sao?

Hôm nay đập hết!

Đập tan thể diện của bà, sự kiêu ngạo của bà, sự độc ác của bà.

Đập tan tất cả những chiếc mặt nạ giả tạo của bà.

Nhìn bà mặt mày bầm dập, nước mắt nước mũi giàn giụa, gào khóc thảm thiết.

Thảm hại hơn tôi lúc trước cả trăm lần.

Tôi rất vui.

Ác giả ác báo.

Tôi càng vui hơn.

Hôm nay những gì đập lên người bà, đánh lên mặt bà, tất cả những nỗi đau này, đều là do con trai bà mang lại.

Đứa con trai mà bà tự hào nhất.

Tôi sẽ không đánh bà.

Nhưng thứ mà bà quan tâm nhất, tôi sẽ hủy hoại hết cho bà xem.

Còn gì nữa nhỉ?

Ồ, còn đứa cháu mà bà quan tâm nhất.

Tôi nhếch môi cười, bà còn có thể có cháu sao?

Người phụ nữ đó, còn có thể sinh cháu cho bà sao?

Quả nhiên…

Khương Nghiên thấy bọn cho vay nặng lãi đến tận cửa, biết được Quý Yến Lễ nợ mấy triệu, cả người bị đả kích nặng nề, nhanh chóng quyết định, đứa bé này tuyệt đối không thể sinh ra!

Bọn đòi nợ vừa đi, cô ta định chuồn thì bị mẹ Quý Yến Lễ giữ chặt cánh tay.

“A… bà già chết tiệt buông tôi ra! Đau chết đi được!”

“Mày định đi đâu! Ở yên trong nhà dọn dẹp cho tao!”

“Đây không phải nhà tôi! Chuồng chó của mình thì tự đi mà dọn!”

“Mày nói cái gì con tiện nhân này! Mày làm phản à! Thấy con trai tao gặp chuyện là muốn chạy phải không! Nếu không phải vì trong bụng mày có cháu tao thì tao đã xử lý mày từ lâu rồi!”

“Phì! Một thằng nghèo kiết xác nợ nần chồng chất, cũng xứng để tôi sinh con cho hắn à! Hôm nay tôi đi phá thai luôn! Bà muốn có cháu thì ra thùng rác bệnh viện mà tìm!”

“Mày nói cái gì… mày định phá cháu ngoan của tao! Đồ đàn bà độc ác! Mày dám động vào cháu tao thì tao liều mạng với mày!”

“Làm gì đấy bà già chết tiệt! Buông tôi ra! A…”

Hai người giằng co, cùng nhau ngã xuống cầu thang, dưới thân Khương Nghiên chảy ra một vũng máu.

Lâm Thanh Thời hít một tiếng: “Thật ác.”

Tôi vui vẻ gật đầu.

“Đứa cháu mà bà ta mong ngóng, coi như đã bị chính tay bà ta chôn vùi.”

Điện thoại reo, tôi bắt máy, tiếng gào thét điên cuồng của Quý Yến Lễ truyền đến.

“Thẩm Niệm Chi! Tấm vé số cô đưa tôi là giả!”

25

Tôi nhíu mày đưa điện thoại ra xa tai: “Anh nói gì vậy? Vé số giả nào?”

Quý Yến Lễ tức giận tột độ: “Cô đừng có giả vờ! Cô đưa cho tôi một tấm vé số giả để tôi đi lĩnh thưởng, bây giờ cảnh sát bắt tôi nói tôi làm giả vé số! Cô mau đến đồn cảnh sát giải thích rõ ràng đi!”

Tôi vẻ mặt vô tội: “Tôi hoàn toàn không biết anh đang nói gì. Tôi có mua một tấm vé số, đang ở chỗ tôi đây. Tấm vé số mà anh nói tôi không biết.”

“Tôi không đưa cho anh cái gì cả, anh đừng có vu khống tôi.”

“Thẩm Niệm Chi, con mẹ nó cô…”

Hắn chưa nói hết câu đã bị đồng chí cảnh sát giật lấy điện thoại, nói hắn bị tình nghi làm giả giấy tờ có giá và tham gia cờ bạc online, bị tạm giữ hành chính.

“Ồ.” Tôi lạnh nhạt nói: “Tôi và hắn đã ly hôn rồi, các anh báo cho mẹ hắn đi.”

Đọc số điện thoại của mẹ chồng cũ, tôi cúp máy.

Không lâu sau, tôi thấy bà già đang đè Khương Nghiên ra đánh nhận được một cuộc điện thoại, rồi lại bỏ mặc Khương Nghiên, khóc lóc thảm thiết chạy đi.

Thậm chí còn không gọi xe cấp cứu cho Khương Nghiên đang nằm trên đất.

Tôi mỉa mai cười: “Đúng là không phải người một nhà, không vào cùng một cửa.”

“Trước lợi ích của bản thân, tính mạng của người khác cũng có thể coi thường.”

Lâm Thanh Thời cười ranh mãnh: “Lần trước em tự kiểm điểm rất đúng, trước đây em đúng là trẻ người non dạ, tầm mắt hạn hẹp, lại coi hạng người đó là người nhà.”

Tôi véo má anh: “Ồ? Bây giờ không hỏi cái ‘ai cũng’ ngoài anh ra còn có ai nữa à?”

Anh để mặc tôi véo má anh thành đủ hình dạng kỳ quái, nói:

“Dù còn ai khác, dù có anh hay không.”

“Em có thể bước ra khỏi đó là tốt rồi.”

“Ngay cả khi không có anh, anh cũng rất vui.”

Bàn tay đang nghịch ngợm của tôi khựng lại, hốc mắt có chút nóng lên.

“Lâm Thanh Thời, anh đúng là đồ ngốc.”

Ngoài anh ra còn có thể là ai được nữa chứ?

Một tấm chân tình như vậy, không còn ai khác.

26

Ngày hôm đó, trước khi rời đi, tôi và Lâm Thanh Thời đã tiện tay gọi 120, để họ đến đưa Khương Nghiên đi.

Không lâu sau, Quý Yến Lễ bị kết án 1 năm 3 tháng tù vì tội cờ bạc.

Tài sản công ty của hắn bị phong tỏa. Công ty giải thể, nợ nần chồng chất.

Bọn cho vay nặng lãi thỉnh thoảng lại đến nhà đòi nợ, mẹ hắn khổ không kể xiết.

Sau đó cảnh sát vào cuộc, những kẻ đòi nợ thiếu văn minh đó cũng yên phận.

Do mối liên hệ phức tạp giữa các tổ chức cho vay trực tuyến và các nền tảng cờ bạc, cũng như tính chất bất hợp pháp của việc cho vay nặng lãi.

Cuối cùng tòa án đã xóa bỏ phần lãi suất cao ngất ngưởng, chỉ yêu cầu Quý Yến Lễ trả nợ theo lãi suất cho vay thông thường của ngân hàng.

Nhưng hắn đã mất tất cả.

Cuối cùng tòa án đã tịch thu toàn bộ nhà cửa và xe cộ dưới tên hắn để bán đấu giá trả nợ.

Mẹ hắn khóc lóc thảm thiết vẫn phải dọn ra khỏi khu biệt thự cao cấp, thuê một căn nhà giá rẻ để ở.

Đã quen sống trong nhung lụa, quen thói kiêu ngạo, ăn vạ, bà ta khổ không kể xiết.

Không còn tiền sinh hoạt phí đều đặn, không còn ai chỉ cần một cú điện thoại là đến dọn dẹp nhà cửa.

Bà ta chỉ có thể tự mình ra ngoài làm thuê, chật vật kiếm sống.

Bây giờ sức khỏe bà ta thật sự không tốt, nhưng không còn ai đưa bà ta đi bệnh viện nữa.

Sau này, Khương Nghiên không biết từ đâu nghe được địa chỉ của bà ta, đã dẫn theo mấy gã côn đồ đến tận nhà gây sự.

Cô ta vừa khóc vừa mắng bà già độc ác, nói bà ta là kẻ giết người đã đẩy cô ta ngã cầu thang, khiến cô ta sảy thai, còn làm tổn thương tử cung, sau này khó có con.

Khương Nghiên hung hăng đòi bà ta bồi thường, nhưng bà ta chẳng còn gì để bồi thường nữa.

Bà ta đã bị giày vò đến mệt mỏi, ngay cả sức để ăn vạ cũng không còn.

Khương Nghiên chửi mắng một trận, trước khi đi còn nói sẽ kiện bà ta tội cố ý gây thương tích.

Cũng tốt, hai mẹ con có thể làm bạn trong tù.

Tất cả những chuyện này, đều không còn liên quan gì đến người vợ cũ là tôi nữa.

Tôi ngẩng đầu, nắng đẹp.

Thích hợp để đi chơi, thích hợp để thăm người thân.

“Alo, Lâm Thanh Thời, đi thăm ba mẹ với em nhé.”

27

Trong nghĩa trang, Lâm Thanh Thời nhìn tấm ảnh trên hai ngăn tủ nhỏ, ngoan ngoãn chào hỏi: “Chào cô chú, con là Lâm Thanh Thời.”

“Năm nay con 30 tuổi, ba mẹ đều ở nước ngoài, gia đình cũng có chút tài sản.”

“Cao 1 mét 83, trông cũng khá đẹp trai. Điều kiện kinh tế ổn, quan hệ nam nữ trong sạch.”

“Lần đầu gặp mặt, hy vọng cô chú sẽ thích con.”

Vẻ mặt anh nghiêm túc đến mức tôi không dám cười anh.

Tôi nắm lấy tay anh, nói:

“Ba mẹ, con đưa Lâm Thanh Thời đến thăm ba mẹ đây.”

“Chuyện quá khứ con đều đã giải quyết xong rồi.”

“Lâm Thanh Thời rất tốt, con rất thích anh ấy.”

“Ba mẹ không cần lo cho con nữa. Con sẽ sống rất hạnh phúc.”

Lâm Thanh Thời lén véo vào lòng bàn tay tôi: “Đây là em… đang công khai anh trước mặt ba mẹ sao?”

Tôi cười tít mắt: “Đúng vậy, bạn trai, chúc mừng đã được bổ nhiệm.”

Lâm Thanh Thời lập tức rạng rỡ, cười không thấy trời đất đâu.

“Cảm ơn ba mẹ phù hộ, cuối cùng con cũng có danh phận.”

“Ba mẹ yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc Niệm Niệm thật tốt, tuyệt đối không cho cô ấy cơ hội bỏ rơi con.”

Tôi cạn lời nhìn anh nhanh chóng đổi giọng, còn nói linh tinh với ba mẹ tôi.

“Lâm Thanh Thời, trước đây sao em không biết anh lại nghịch ngợm như vậy?”

Anh kinh ngạc: “Sao lại còn gọi cả họ lẫn tên thế? Thật đường đột quá. Anh đã được bổ nhiệm rồi, không đáng có một biệt danh yêu thương à?”

Tôi nín cười: “Được rồi, Tiểu Lâm Tử.”

Lâm Thanh Thời: “…”

Cười xong, tôi nghiêm túc lại, đi tìm người quản lý nhà chứa tro cốt.

Sau khi xuất trình giấy tờ liên quan, người quản lý mở ngăn tủ của mẹ tôi.

Tôi đưa tay vào, từ phía sau hũ tro cốt lấy ra một tờ giấy.

Là tấm vé số trị giá 5 triệu tệ.

Lâm Thanh Thời trừng mắt: “Em giỏi thật, lại giấu ở đây.”

Tôi có chút đắc ý: “Dĩ nhiên.”

“Từ nhỏ tiền mừng tuổi của em đều do mẹ cất giữ. Mẹ rất giữ chữ tín, chưa bao giờ ăn chặn tiền của em.”

“Trúng số dĩ nhiên phải giao cho mẹ cất giữ mới an toàn.”

Lần đó cùng Quý Yến Lễ đến nghĩa trang, nhân lúc hắn ra ngoài nghe điện thoại, tôi đã vào nhà chứa tro cốt giấu tấm vé số vào đây.

Lúc đó hắn muốn vào thăm ba mẹ tôi nhưng bị tôi từ chối.

Hắn hoàn toàn không ngờ được tôi đã một mình đến đây, còn làm những việc này.

Sau đó tôi làm một tấm vé số giả để ép hắn ly hôn, cắt đứt quan hệ, dụ hắn đi lĩnh thưởng rồi bị bắt, sau đó lại tố cáo hắn cờ bạc online.

Kiếp trước hắn hại mạng tôi, kiếp này tôi cũng hủy hoại cả đời hắn.

Gieo nhân nào gặt quả nấy.

28

Lâm Thanh Thời đi cùng tôi đến trung tâm xổ số để lĩnh thưởng.

Sau khi nộp thuế, còn lại 4 triệu.

Trong phút chốc tôi cũng trở thành một tiểu phú bà.

Đây là lần đầu tiên trong cả hai kiếp tôi được trải nghiệm cảm giác có tiền.

Thật tuyệt.

Chả trách ai cũng thích tiền.

Tôi mua cho ba mẹ một khu mộ đôi, chọn ngày lành để an táng tro cốt của họ.

Số tiền còn lại nói nhiều không nhiều, nói ít không ít.

Tôi suy nghĩ rất lâu, rồi nói với Lâm Thanh Thời rằng tôi muốn đi du học.

Anh rất ủng hộ tôi, bảo tôi cứ yên tâm đi, anh sẽ ở đây đợi tôi trở về.

Tôi đến Florence học thiết kế trang sức.

Ba năm sau, tôi trở về.

Mang theo chiếc nhẫn kim cương do chính tay tôi thiết kế và chế tác, cầu hôn Lâm Thanh Thời.

Anh cười đồng ý.

Bây giờ, không còn là ai đó cho tôi một mái nhà nữa.

Chúng tôi sẽ cùng nhau xây dựng một mái nhà.

(Hết)

(Đã hết truyện)

#GSNH545 - Tái Hợp Với Chồng Cũ (đọc thử truyện)

📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự: Hiện đại,

Sinh nhật tôi, cô bạn thân giàu có gọi một nam mẫu cho tôi.

Nhưng tôi lại lập tức ném thằng con trai ba tuổi cho anh ta, muốn đi chơi với bạn.

Trên đường, tôi không nhịn được mà gửi tin nhắn thoại khen bạn thân:

“Không hổ danh là cậu, gọi nam mẫu cũng toàn đi xe sang đến.”

Bạn thân lại gửi liền ba dấu hỏi.

【Cao 1m8, tóc vàng, áo sơ mi lụa đen, cơ bắp mảnh, thanh niên ngây thơ?】

【Không đúng à? Tóc đen, kính râm, vest, xe cửa hai cánh?】

… Xong đời rồi.

Con tôi có khi sắp mất tích!

Nhưng sau lưng, giọng đàn ông trầm thấp vang lên, như thể nghiến nát cả hàm răng sau.

“Đứa bé, của ai?”

“Nam mẫu, có bản lĩnh nhỉ?”

1

Áp lực từ người đàn ông cao 1m9 mạnh đến đáng sợ.

Tôi run lên.

Vô thức rơi vào ánh mắt nóng rực của chồng cũ – Chu Nghiễn.

Bốn năm không gặp, khí thế của anh ta dường như còn mạnh hơn trước.

Con đường tuyết rơi phủ một lớp mỏng.

Dấu giày cao gót và giày da của đàn ông in thành một đường ngoằn ngoèo.

Tôi thậm chí không biết Chu Nghiễn xuống xe lúc nào, cũng không biết anh ta đi theo tôi bao lâu rồi.

Trên chiếc ô đen của anh ta cũng phủ một lớp tuyết mỏng.

Nhưng anh ta không hề có ý định che ô cho tôi.

Lý trí tôi mất đi đúng một giây.

Rồi tôi giả vờ bình tĩnh, chủ động chào hỏi Chu Nghiễn.

“À, haha! Chỉ là hiểu lầm thôi.

“May mà gặp được anh.

“Suýt nữa làm mất con rồi.

“Nó vẫn đang trên xe anh đúng không? Tôi đưa nó đi ngay đây!”

Chiếc Maybach đen đỗ bên đường, tôi đưa tay mở cửa.

Nhưng cửa bị khóa chặt.

Tài xế ngồi ở ghế trước, hoàn toàn không dám nhìn qua.

Còn con trai tôi thì đang ngủ say trên ghế sau.

Chu Nghiễn giữ lấy cổ tay tôi khi tôi mở cửa thất bại.

Giọng anh ta nghe như đang tức điên.

“Không định giải thích sao?”

“Đứa bé này từ đâu ra?”

“Và, em nghĩ tôi là ai?”

2

Tôi cười gượng.

Có hơi chột dạ.

Nhưng ngay lập tức nhận ra, tôi và Chu Nghiễn đã chia tay bốn năm rồi.

Dù thế nào, anh ta cũng không có quyền quản tôi sinh con hay gọi nam mẫu chứ?

Thế nên tôi lập tức hất tay anh ta ra.

“Chúng ta bây giờ là gì?”

“Anh lấy tư cách gì?”

“Tôi có cần phải giải thích với anh không?”

Anh ta hơi mấp máy môi, chỉ phả ra làn hơi trắng, nhưng không nói được lời nào.

Tôi lại càng bực bội, tiếp tục lên tiếng.

“Anh đeo kính râm ngồi trong xe giữa đêm, ai mà phân biệt được anh là ai?”

“Không nói không rằng đã dám mở cửa xe, con ngủ rồi, tôi ném cho anh, anh cũng dám đỡ, anh bị câm à?”

“Với cả, anh xuống xe thì biết che ô, theo tôi cả quãng đường, mà không thấy tôi không có ô sao?”

Tôi đang định dùng chiêu cũ, lải nhải không ngừng để làm phiền Chu Nghiễn, mong anh ta nhanh chóng trả con cho tôi rồi tôi đi.

Nhưng Chu Nghiễn bất ngờ tiến lên một bước dài, nghiêng ô về phía tôi, bao trùm tôi trong chiếc ô của anh ta.

“Tô Ngôn, em nhất định muốn tôi nói một thân phận sao?”

“… Dựa vào thân phận từng yêu em, có đủ không?”

Giọng anh ta chợt dịu lại, chân mày vẫn nhíu chặt, nhưng ánh mắt thì như muốn thiêu rụi tôi giữa trời đông.

Trọng tâm lệch đi, tuyết trên ô lả tả rơi xuống.

Đèn đường bất chợt sáng lên, cắt thành những hạt sáng li ti.

Giọng nói của Chu Nghiễn lại vang lên trên đỉnh đầu tôi.

“… Chúc mừng sinh nhật, A Ngôn.”

“Bây giờ có thể nói cho tôi biết chưa?”

3

“Đứa bé tên gì, mấy tuổi rồi?”

“Là tôi—”

Tôi chưa kịp nói hết câu, đã vội vàng ngắt lời anh ta.

“Chu Nghiễn, mấy năm không gặp, anh đổi sang làm điều tra hộ khẩu rồi à?”

“Hồi trước anh cứ chê tôi nói nhiều, bây giờ chính anh cũng không ít lời nhỉ?”

“Muốn hỏi cho rõ à? Chúng ta chia tay bốn năm rồi, con năm nay mới hai tuổi, tôi sinh với người khác, không liên quan gì đến anh.”

“Anh hài lòng chưa?”

Tôi tự tin khoanh tay trước ngực.

Tưởng nói vậy là Chu Nghiễn sẽ biết khó mà lui.

Không ngờ khóe mắt anh ta vốn vì tức giận mà nhướng lên, giờ lại bất chợt cụp xuống.

Ánh mắt cũng trở nên dịu dàng, như phủ một lớp sương mỏng.

“Thế chồng em đâu?”

“Sinh nhật em mà để em một mình ra ngoài, còn nhờ nam mẫu trông con hộ?”

Tôi lập tức cảm thấy mình càng nói càng rối.

Đến tay cũng không biết nên đặt vào đâu.

Lắp bắp định giải thích, nhưng rồi nhanh chóng tìm được lý do.

“Tôi… tôi thích trẻ con, muốn có một đứa con bên cạnh mình.”

“Nên tôi sang nước ngoài sinh con, cố ý tìm bệnh viện có nguồn tinh trùng chất lượng cao.”

“Nó không có cha, chỉ có mẹ.”

Chu Nghiễn lại tiếp tục truy vấn.

“Thế sao nó lại giống tôi như đúc? Mắt hoa đào, lông mi dài, sống mũi cao, ngay cả hình dáng vành tai cũng giống…”

Tôi lại lập tức cắt ngang.

“Những đặc điểm đó rất phổ biến, anh đừng có nói linh tinh!”

“Với lại, cái tính tự luyến của anh vẫn không thay đổi chút nào.”

“Bây giờ là anh đang khen con tôi đẹp trai, hay khen chính mình vậy?”

Tai Chu Nghiễn đột nhiên đỏ lên.

Tôi đoán chắc là do lạnh.

Nhưng chẳng hiểu sao, anh ta lại cúi đầu xuống.

Rồi bất ngờ lên giọng.

“Vậy thì nhìn vào mắt tôi mà nói.”

Lúc này tôi mới nhận ra, mình đã cúi đầu chọc chọc mũi giày vào dấu tuyết không biết bao nhiêu lần.

“Em đang nói dối.”

“Hồi trước mỗi lần em nói dối, ánh mắt đều sẽ lảng tránh.”

“Bây giờ vẫn vậy.”

Tôi sững người, hơi ngẩng đầu lên.

Ánh mắt của Chu Nghiễn lập tức khóa chặt lấy tôi, như thể đã chờ sẵn từ lâu.

Nhưng không ngờ, con trai tôi trong xe không biết tỉnh dậy từ lúc nào.

Nó gõ nhẹ lên cửa kính, hoàn toàn không hoảng loạn vì môi trường lạ lẫm.

Ngược lại, còn lập tức nở một nụ cười rạng rỡ.

“Mẹ ơi!”

“Chú đẹp trai này là ai vậy?”

4

Cửa sổ xe từ từ hạ xuống.

“Bé con, con mấy tuổi rồi?”

Chu Nghiễn lập tức đổi sắc mặt ngay tại chỗ.

Chân mày vừa cau chặt khi nãy lập tức giãn ra.

Khuôn mặt dịu dàng đến mức tưởng như có thể vắt ra nước.

“Chú ơi, con…”

Nhìn thấy lời nói dối sắp bị bóc mẽ, tôi lập tức đứng phía sau Chu Nghiễn nháy mắt ra hiệu.

Giơ hai ngón tay làm động tác “hai”.

May mà con tôi đủ thông minh.

Chữ “ba” vừa đến miệng, nó liền sửa thành “hai”.

Còn suýt nữa giơ nhầm ba ngón tay kiểu “OK”, vội vàng ép xuống còn động tác “yeah”.

Tôi nhẹ nhõm thở phào.

Nhưng ngay sau đó, con tôi lại buông một câu chấn động.

“Thế chú bao nhiêu tuổi ạ?”

“Mẹ con năm nay 28.”

“Nhìn chú có vẻ lớn tuổi hơn mẹ con một chút.”

“Nhưng mẹ con nói mẹ thích ‘anh trai lớn’…”

Tôi chỉ hận không thể lập tức kéo kính xe lên ngay.

Chu Nghiễn lại quay đầu nhìn tôi, khóe môi gần như không nhịn nổi nữa.

“Trẻ con hai tuổi mà nói chuyện lưu loát thế này, phản ứng cũng nhanh nhạy, hiếm thấy thật.”

Tôi nhân cơ hội nhìn vào cửa sổ xe nãy giờ bị anh ta che khuất.

Kính xe chống nhìn trộm nửa hạ xuống, phản chiếu rõ ràng như gương.

Xem ra dáng vẻ luống cuống của tôi khi nãy đã bị nhìn thấu không sót gì.

Nhưng tôi có một ưu điểm, đó là miệng cứng, nói dối không cần nghĩ trước.

“Thế thì sao?”

“Con tôi từ nhỏ đã là thần đồng.”

“Hai tuổi mà làm được mấy chuyện này thì có gì lạ?”

Chu Nghiễn bất ngờ bật cười thành tiếng.

“Trần Trần đúng không? Tôi nhớ rồi.”

“Với lại, vừa nãy em nói nó chỉ có mẹ, không có bố.”

“Nghĩa là, em chưa kết hôn, đúng không?”

Tôi lập tức cảnh giác.

Còn chưa kịp đáp, Chu Nghiễn đã nhanh chóng đoạt lời.

“Vậy tôi có thể làm chồng em.”

“Và làm bố của thằng bé không?”

5

Con trai tôi trong xe lập tức phấn khích thấy rõ.

“Mẹ ơi, con sắp có bố rồi sao?”

“Bố này đẹp trai quá đi mất!”

“Không giống mấy ‘bố khác’, con thích chú lắm!”

Ngón tay Chu Nghiễn siết chặt ô đến mức trắng bệch.

Nhưng trong ánh mắt lại thoáng hiện lên sự xót xa.

Cuối cùng, anh ta cứng giọng bật ra một câu:

“‘Bố khác’ là sao?”

“… Không chỉ gọi nam mẫu, mà em còn để nó gọi linh tinh là bố à?”

Tôi đang định giải thích thì điện thoại bất ngờ reo lên.

Thế là đành phớt lờ Chu Nghiễn, bắt máy.

Không ngờ, đó là số lạ từ chính nam mẫu mà bạn thân gọi cho tôi.

“Chị ơi, rốt cuộc chị đang ở đâu vậy?”

“Cô Đồng bảo em đến khu vui chơi trẻ em đón chị, mà em tìm mãi không thấy.”

Tôi như tìm được cứu tinh.

“Em cũng không thấy em đâu!”

“Thế này đi, em tìm chị nhé.”

“Từ khu vui chơi đi ra, rẽ về phía Tây, đi bộ khoảng mười phút, tầm một cây số.”

“… Chị đang đứng bên cạnh chiếc Maybach đen đỗ ven đường.”

Thời tiết lạnh đến kỳ lạ.

Cúp máy, tôi vô thức ngẩng đầu nhìn Chu Nghiễn.

Đôi mắt đào hoa luôn dịu dàng, lúc này lại như đóng băng.

Hai tiếng còi vang lên.

Nam mẫu quả nhiên lái xe đến.

Hơn nữa, còn đỗ xe ngay trước Maybach.

#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
Kế Hoạch Khởi Động Lại Cuộc Đời

Kế Hoạch Khởi Động Lại Cuộc Đời

Full
#GSNH 686	Bàn Tay Của Chúa

#GSNH 686 Bàn Tay Của Chúa

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 690	Bí Mật Sau Chiếc Xúc Xích Bột

#GSNH 690 Bí Mật Sau Chiếc Xúc Xích Bột

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 681	QUY TẮC THƯỢNG LƯU

#GSNH 681 QUY TẮC THƯỢNG LƯU

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full


Bình luận