Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Chương 10



Khi nhìn thấy anh ở cửa, tôi sửng sốt đến mức không biết phải làm sao.

Cứ thế, niềm tin kiên định trong lòng tôi dưới sự lay động của Tống Thần Hiêu bắt đầu nghiêng ngả và sụp đổ.

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Một tháng sau, tôi phát hiện mình có th/ai.

Mấy ngày nay dạ dày tôi hơi khó chịu, không có cảm giác ngon miệng, chẳng ăn được gì, khiến Tống Thần Hiêu lo lắng vô cùng.

Anh vốn định đưa tôi đến bệ/nh viện khám, nhưng có đối tác nước ngoài đến đột xuất cần anh tiếp đón. Tôi dỗ dành mãi anh mới đồng ý để tôi tự đi khám.

Kết quả khám cho thấy trong bụng tôi đã có thêm một em bé.

Phải làm sao đây?

Tôi nhìn đốm nhỏ trên hình ảnh, lòng mềm nhũn.

Tôi nhét tờ kết quả siêu âm vào túi xách mang theo, rồi lên xe mà Tống Thần Hiêu đã phái đến đón.

Xe chở thẳng tôi đến công ty Tống thị.

Giữa trưa, Tống Thần Hiêu vội vã đến bên tôi: "Kết quả khám đâu? Cho anh xem."

Tôi nở nụ cười đã chuẩn bị trước: "Ổn rồi, đừng lo, em không sao cả, bác sĩ bảo chẳng cần uống th/uốc đâu!"

Anh tỏ vẻ không tin: "Bác sĩ gì vậy, có đáng tin không? Không được, mình đến bệ/nh viện khác kiểm tra lại."

Sợ anh thực sự dẫn tôi đi, bí mật sẽ lộ ra, tôi giả vờ gi/ận dỗi: "Tống Thần Hiêu, em chỉ khó chịu dạ dày thôi, ăn uống chú ý chút là được. Anh đừng lúc nào cũng như em sắp ch*t vậy được không?"

Vừa dứt lời, tôi thấy mắt anh đỏ lên.

"Không đi thì thôi, anh không cho phép em tự nguyền rủa mình như thế!"

"Thôi, em đói rồi."

"Vậy chúng ta đi ăn." Anh chợt nhớ ra điều gì, bổ sung: "Dạ dày em không khỏe, phải cẩn thận khi ăn."

Hôm đó anh dẫn tôi đến một nhà hàng riêng chuyên các món dưỡng dạ dày.

Vừa đến cửa, Tống Thần Hiêu gặp mấy người bạn, chào hỏi vài câu. Họ kéo anh nhất định ăn cùng.

Tống Thần Hiêu liếc nhìn tôi, từ chối lời mời.

Một người nóng tính bất mãn: "Thần Hiêu, cậu thật thiếu nghĩa tình! Bao lâu chúng ta không gặp rồi, ăn cùng nhau mà còn đẩy đưa, có còn là bạn không?"

Người khác gỡ rối: "Anh Hiêu, bọn em lần đầu gặp chị dâu, ngồi chung làm quen đi."

Tống Thần Hiêu: "Hôm khác đi, cô ấy dạo này không khỏe."

Thấy anh khó xử, tôi kéo tay anh: "Anh Hiêu, em không sao."

"Chị dâu đã nói thế rồi, anh."

Tống Thần Hiêu nhìn tôi không tán thành: "Thực sự không sao à?!"

"Không sao, đi thôi."

Vào phòng riêng, mọi người mời Tống Thần Hiêu ngồi ghế chủ, tôi ngồi cạnh anh, những người khác lần lượt an vị.

Một chàng trai trẻ trêu Tống Thần Hiêu: "Nam thần lạnh lùng rơi khỏi thần đàn rồi nhỉ, nếu mấy cô hâm m/ộ ở trường biết được..."

Lời nói vừa dứt nửa chừng đã bị ánh mắt Tống Thần Hiêu chặn đứng.

Ai đó vội đứng lên gỡ rối: "Nói bậy gì thế! Chị dâu đừng bận tâm nhé! Cậu ấy thích nói nhảm thôi."

Tôi cười nhẹ, không đáp lại.

Tống Thần Hiêu quét mắt mọi người, nghiêng người gần tôi, giọng dịu dàng nhưng không hạ thấp: "Tô Tô, nếu không khỏe chúng ta đi ngay, đừng lo. Với anh, chỉ có em là quan trọng nhất."

29.

Cả phòng im phăng phắc, mọi người nhìn nhau, ánh mắt đầy khó tin.

Người nãy đứng dậy liên tục chắp tay với tôi: "Chị dâu, em sai rồi, chị rộng lượng đừng chấp nhé."

"Chà, cái miệng em này."

"Anh Hiêu ở trường chúng em như đóa hoa trên núi cao, đàn bà con gái nào tới gần được."

Nhìn động tác lố bịch đó, tôi bật cười.

Sau đó, mọi người như mở ra chân trời mới, bắt đầu nịnh nọt tôi.

Một bữa ăn trôi qua, tôi cười đến đ/au bụng.

Chia tay, mấy người nồng nhiệt chào tôi, khiến Tống Thần Hiêu gh/en tị.

Tống Thần Hiêu luôn dùng hành động để tỏ tình với tôi. Tôi quyết định dũng cảm thêm lần nữa.

Tối đó, tôi gọi Tống Thần Hiêu vào phòng ngủ chính, đưa anh tờ kết quả siêu âm.

Anh như nghiên c/ứu thứ gì, lật qua lật lại, cuối cùng ngơ ngác hỏi: "Đây là... con của chúng ta?"

Tôi gật đầu cười.

Anh nhìn tôi dần đỏ mắt, vẻ muốn ôm nhưng không dám.

Tối đó, dù ở lại phòng ngủ chính nhưng vì lo cho em bé trong bụng tôi, anh không dám lại gần.

Đã quyết tâm đồng hành cùng anh cả đời, khi anh cầu hôn, tôi xúc động và vui vẻ nhận lời.

Vào một ngày đẹp trời, chúng tôi làm đăng ký kết hôn.

Tống Thần Hiêu nâng niu cất hai cuốn sổ hôn thú, thở dài: "Cuối cùng cũng chính danh chính ngôn."

Tôi nhịn cười.

Người đàn ông này, anh yêu tôi, và sẽ mãi yêu tôi.

(Hết)

(Đã hết truyện)

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng (đọc thử truyện)

📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự: Hiện đại,

Hôm phát hiện mình có thai, tôi đề nghị ly hôn với Cố Tiêu.

“Chỉ vì anh đi ăn sinh nhật với trợ lý thôi à?” Anh ta nhướng mày.

“Đúng vậy.”

“Được.” Anh cầm tờ giấy lên, tiện tay ký tên.

“Ba tháng tới anh sẽ không đồng ý tái hôn. Đến lúc đó đừng có khóc lóc cầu xin anh.”

Bảy năm bên nhau, anh ta quá hiểu tôi – biết ba tháng là giới hạn dài nhất tôi chịu được khi chiến tranh lạnh.

Và càng tin chắc rằng không có anh ta, tôi sẽ sống không nổi.

Nhưng anh ta không hề biết, tôi đã đặt lịch phẫu thuật, còn mua một căn hộ nhỏ ở thành phố phía Bắc cách đây hơn ngàn cây số.

Mẹ tôi từng nói: đàn ông phản bội còn không bằng chó.

Lần này, tôi sẽ không quay đầu nữa.

1.

Tôi cất tờ đơn ly hôn đã ký vào túi hồ sơ, chuẩn bị xoay người rời đi.

Cố Tiêu lạnh nhạt mở miệng:

“Anh cho em thêm một cơ hội, Giản Ninh. Hôn nhân không phải trò đùa.”

Tôi quay lại nhìn anh:

“Em rất nghiêm túc.”

“Em lần nào cũng nói vậy.” Anh cười nhẹ, lắc đầu.

“Cả trò ký đơn ly hôn này cũng bày ra được, lần sau định làm gì nữa?”

Ánh đèn pha lê dịu dàng phủ lên người Cố Tiêu.

Anh gõ nhẹ ngón tay lên bàn, trông bình thản và chắc chắn.

“Không có lần sau đâu.” Tôi đáp điềm tĩnh.

Ngón tay anh hơi khựng lại.

Dường như anh còn định nói gì đó, thì bên ngoài bất chợt vang lên tiếng sấm rền, điện thoại đặt trên bàn cũng sáng màn hình.

Trên đó hiện lên ba chữ: Lục Tranh Tranh.

Tôi thoáng nở nụ cười mỉa mai.

Cố Tiêu thì chẳng hề bận tâm, chỉ nhún vai, bật loa ngoài.

Cuộc gọi vừa kết nối, giọng một cô gái trẻ pha tiếng khóc nức nở vang lên:

“Giám đốc Cố, ngoài trời mưa to quá, em kẹt ở công ty không bắt được xe.”

“Bên ngoài cứ sấm chớp mãi… em sợ lắm…”

Cố Tiêu không trả lời ngay mà ngước mắt nhìn tôi.

Nếu là trước kia, tôi đã giật lấy điện thoại mắng cho cô ta một trận, còn cấm Cố Tiêu không được đi đón.

Nhưng bây giờ, khi đang cầm đơn ly hôn, tôi lại thấy… nhẹ nhõm.

Giữa bầu không khí im lặng kỳ lạ, Lục Tranh Tranh dường như cũng nhận ra điều gì đó, dè dặt hỏi:

“Chị… chị dâu cũng ở đó à?”

Không đợi ai trả lời, cô ta đã vội vã giải thích:

“Em không có ý gì khác đâu ạ. Trời mưa thế này, giám đốc Cố đi đón em cũng bất tiện, em chỉ muốn mượn tạm phòng làm việc tổng giám đốc để ngủ một đêm thôi.”

“Nếu chị dâu thấy không vui, em có thể giải thích, em hứa sẽ giữ sạch sẽ, không làm bẩn phòng hai người…”

“… Chị dâu, chị có nghe không ạ?”

Tôi nhịn không nổi nữa, bước lên cầm điện thoại:
“Lục Tranh Tranh?”

“Nếu tôi nhớ không lầm, chức danh của cô là trợ lý tổng giám đốc.”

Đầu dây bên kia như bị dọa sợ, ấp úng “dạ” một tiếng.

“Vậy với tư cách trợ lý, khi tăng ca gặp thời tiết xấu, phản ứng đầu tiên của cô là gọi cho sếp, vừa khóc vừa nói mình sợ quá?”

Tôi nhẹ giọng hỏi:
“Không bắt được xe về nhà, trong khi công ty rõ ràng có phòng nghỉ cho nhân viên, mà cô chọn giải pháp là xin ngủ nhờ phòng làm việc riêng của tổng giám đốc, đúng không?”

Lục Tranh Tranh im bặt.

“Năng lực làm việc thì tệ, còn không biết giữ khoảng cách.”

“Gọi cho sếp đã có gia đình vào gần nửa đêm để nũng nịu, ba mẹ cô chưa từng dạy cô cái gì gọi là lễ nghĩa liêm sỉ à?”

Tôi liếc đồng hồ – đã 11 giờ đêm.

Cô ta mới đi làm tròn ba tháng.

Cố Tiêu xưa nay rộng rãi với nhân viên, nào cần ai phải tăng ca đến giờ này.

Cho dù thật sự có việc không về được, phòng nghỉ của công ty cũng có sẵn giường gấp và đồ dùng cá nhân.

Nhưng mà Lục Tranh Tranh vừa mở miệng đã đòi ngủ nhờ phòng làm việc của tổng giám đốc.

Cái phòng đó có giường nhỏ dành cho lúc Cố Tiêu phải tăng ca làm dự án, thỉnh thoảng tôi cũng đến ngủ cùng anh ấy.

Trong đó còn có đồ vệ sinh cá nhân và đồ ngủ của tôi.

Cô ta lấy đâu ra mặt mũi mà nói muốn ngủ ở đó?

Chưa kể những chuyện trước đây – mấy “chuyện nhỏ” khó nuốt như mắc xương.

Dù đã chuẩn bị tâm lý, tôi vẫn bị chọc tức đến ngực phập phồng.

“Xin lỗi chị dâu, là em không hiểu chuyện. Chị đừng vì chuyện này mà cãi nhau với anh Cố nhé.

Dạo này anh ấy bận công việc lắm, sức khỏe cũng hơi không tốt…”

Lục Tranh Tranh bỗng òa lên khóc.

Cô ta khóc như con nít nhưng nhất quyết không chịu cúp máy, tiếng nức nở nghe mà bực mình.

“Đủ rồi!”

#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 643	Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai

#GSNH 643 Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai

Full
#GSNH 693	Thì ra tôi chỉ là kẻ thay thế

#GSNH 693 Thì ra tôi chỉ là kẻ thay thế

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#GSNH617- Tôi Chọn Vứt Bỏ Quá Khứ

#GSNH617- Tôi Chọn Vứt Bỏ Quá Khứ

Full
#GSNH 658	Xuân Về Chốn Cũ

#GSNH 658 Xuân Về Chốn Cũ

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full


Bình luận