Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH451 - Bí Mật Dưới Lớp Quân Phục

Chương 8



8

Anh khó khăn nhìn sang bé Phan Phan trong lòng tôi, rồi lại quay qua nhìn bé An An đang

ngủ ngon trong nôi, ánh mắt đầy yêu thương, khát khao xen lẫn hối hận.

“Chúng là con của anh… anh chỉ… chỉ muốn được nhìn tụi nhỏ một chút.”

“Được.”

Tôi bất ngờ gật đầu đồng ý.

Tôi không phải người hẹp hòi.

Huyết thống là điều không thể chối bỏ.

Tôi ôm Phan Phan, nghiêng người sang một bên, để anh bước vào nhà.

Anh bước thật khẽ đến bên chiếc nôi, cúi người xuống, nhìn đứa con trai có khuôn mặt gần như là bản sao của mình.

Ngón tay anh khẽ run rẩy, định đưa ra vuốt má con, nhưng sợ làm con thức giấc nên đưa tay ra nửa chừng lại rút về.

Mắt anh đỏ hoe.

Người đàn ông thép nơi chiến trường – máu không rơi mà nước mắt cũng chưa từng rơi – giờ đây nước mắt đã trào lên mi.

Anh nhìn rất lâu, rồi mới đứng thẳng dậy, quay sang tôi, giọng nói mang theo chút khẩn cầu đầy khiêm nhường:

“Niệm Niệm, anh không mong em tha thứ ngay. Nhưng… em có thể… có thể cho anh

ở lại không? Anh không ở trong nhà em đâu, anh thuê nhà sát vách cũng được. Anh

chỉ muốn được nhìn thấy con mỗi ngày… anh muốn bù đắp cho mẹ con em.”

Tôi không trả lời ngay.

Thật lòng mà nói… tim tôi rối loạn.

Nhìn bộ dạng đó của anh, nói không xót là nói dối.

Dù gì tôi cũng từng yêu anh đến thế.

Nhưng khi nhớ lại cảnh anh đẩy tôi ra, để Lâm Vãn Vãn bước vào nhà, để tôi mang bụng bầu một mình rời khỏi quân khu, sống chật vật nơi xứ lạ…

Trái tim tôi lại nguội lạnh.

Tha thứ? Dựa vào cái gì mà dễ dàng tha thứ như vậy?

Tôi coi nỗi đau mà anh đang chịu là một phần trong “quá trình truy thê nơi địa ngục” mà anh phải trả.

Những gì anh từng khiến tôi chịu đựng, tôi muốn anh cũng nếm qua một lần.

“Tùy anh.”

Tôi thả ra ba từ lạnh như băng, rồi bế con quay người vào phòng trong, không thèm quan tâm đến anh nữa.

Tôi biết, trận chiến giằng co này – mới chỉ vừa bắt đầu.

Và tôi – đang ở thế chủ động tuyệt đối.

Cố Trường Phong thực sự thuê một căn phòng trống ngay sát vách.

Từ hôm đó, vị đoàn trưởng từng chỉ biết ra lệnh của chúng tôi, biến thành một “ông chồng ốc sên” chính hiệu.

Anh không biết nấu ăn, nhưng sáng nào trời chưa sáng hẳn cũng dậy sớm ra quán ăn quốc

doanh xếp hàng, mua bánh bao thịt và sữa đậu nành nóng hổi, lặng lẽ để trước cổng nhà tôi.

Tường rào sân tôi mọc đầy cỏ dại, hôm sau đã thấy anh mang thang đến, tỉ mỉ dọn sạch từng mảng.

Đêm đến, tôi phải thức dậy nhiều lần cho con bú.

Bên phòng anh, đèn luôn sáng suốt đêm – anh nói, nếu có chuyện gì, tôi chỉ cần gọi là anh sẽ nghe thấy.

Anh giống như một cái bóng trầm lặng, luôn hiện diện quanh cuộc sống của tôi, nhưng lúc nào cũng giữ một khoảng cách dè dặt, không dám làm phiền.

Tôi không từ chối, cũng không cảm ơn.

Nhưng trên mặt, chưa bao giờ nở ra một nụ cười.

Các chị trong xóm hay bảo:

“Đàn ông mà càng chiều thì càng hư.”

Tôi cũng muốn xem thử, Cố Trường Phong chịu được đến bao giờ.

Công việc ở xưởng may càng lúc càng bận, một mình tôi bắt đầu xoay không xuể.

Nhất là khi phải chăm cả hai đứa nhỏ, gần như kiệt sức.

Hôm đó, tôi đang ở trong phòng hoàn thiện một lô hàng mẫu cho trẻ em xuất khẩu, thì Phan

Phan bỗng nhiên phát sốt cao – mặt đỏ bừng, quấy khóc không ngừng.

Tôi hoảng hốt,bế con chạy ra ngoài, định đưa bé đến bệnh viện huyện.

Vừa mở cửa, liền đâm sầm vào một bức tường thịt rắn chắc.

Là Cố Trường Phong.

Anh thấy Phan Phan trong tay tôi đang khóc thét, không nói một lời, liền đón lấy con, trầm giọng nói:

“Anh chở hai mẹ con đi bệnh viện.”

Hành động của anh dứt khoát, mang khí chất không thể từ chối của một người lính.

Lúc đó tôi không hiểu sao lại không phản kháng.

Anh ôm lấy con, sải bước nhanh về phía trước, tôi lặng lẽ đi sau.

Tấm lưng anh rộng lớn, vững chãi như một ngọn núi, khiến trái tim đang hoảng loạn của tôi… bỗng thấy yên ổn lạ thường.

Vừa đến bệnh viện, từ xếp hàng đăng ký, tìm bác sĩ, đóng viện phí, lấy thuốc – tất cả đều do một tay anh ấy lo liệu, đâu vào đấy.

Khi Phan Phan tiêm, con bé khóc đến xé ruột xé gan.

Anh – một người đàn ông sắt đá, lại ôm con vụng về, vừa dỗ vừa hát nghêu ngao một bài quân ca chẳng đúng nhịp nào.

Trong ánh mắt anh, tôi thấy rõ sự xót xa – thậm chí còn nhiều hơn cả tôi.

Khoảnh khắc ấy, tim tôi như bị chạm mạnh.

Đến tận nửa đêm, Phan Phan mới hạ sốt.

Con bé nằm trên giường bệnh, bàn tay nhỏ xíu vẫn nắm chặt lấy ngón tay của Cố Trường Phong, ngủ ngon lành.

Anh ngồi bên giường, chăm chú nhìn con gái, như thể muốn khắc ghi từng đường nét nhỏ bé đó vào tim.

Tôi ngồi ở chiếc ghế bên cạnh, nhìn đôi mắt đỏ ngầu và khuôn mặt mệt mỏi của anh, trong lòng rối như tơ vò.

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full


Bình luận