Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH461 - Từ Nay Là Người Dưng

Chương 6



18

"Lần này ta không giúp ngươi, điện hạ có thể sống sót trở về hay không vẫn là ẩn số." Ta hắt nước lạnh vào Sở Chiếu.

Nhưng hắn ta lại cười, giống như mấy ngày trước, cười thật lòng.

Sở Chiếu bảo ta đợi hắn ta. Ta không đồng ý, nhưng cũng không từ chối.

Ngày đó dù ta không giúp hắn ta băng bó, nhưng cũng tìm cho hắn ta y phục sạch và băng gạc.

Ta tự nhiên biết làm như vậy có ý nghĩa gì.

Khi Sở Chiếu xuống núi ta không đi tiễn, để A Thanh nhìn hắn ta đi xa rồi mới quay về báo với ta.

A Thanh nói, hắn ta rất vui.

"Tiểu thư, người thật sự muốn tiếp tục ở trong chùa sao? Hay là về cầu xin lão gia và phu nhân, để bọn họ vào cung cầu xin nương nương đi. Lỡ như những sát thủ đó còn đến thì phải làm sao?"

"Những người đó sẽ không đến nữa đâu."

Người được phái đến không một ai sống sót, Lăng Thư Nguyệt chắc chắn sẽ sợ hãi, trước khi nàng ta dò ra lai lịch của ta, sẽ không manh động nữa.

Kiếp trước cũng vậy, sau khi ta sảy thai, nàng ta chỉ lo an thai cho mình, cũng không hãm hại ta nữa.

"Vậy tiểu thư thật sự muốn gả cho Cửu điện hạ sao? Theo ta thấy, hắn ta không phải người lương thiện, tiếp cận tiểu thư e là còn có ý đồ khác..."

A Thanh tính tình thẳng thắn, nhưng nói cũng đúng.

"Đương nhiên là không gả rồi."

Ta không dám đánh cược những lời Sở Chiếu nói ngày đó, cùng một chỗ ngã một lần là bất cẩn, ngã hai lần thì là ngu.

Chuyện tương lai, ai có thể nói chắc được.

Ta vốn tưởng có thể mượn tay Lăng Thư Nguyệt giúp mình giả ch-ết thoát thân, nhưng lại bị Sở Chiếu chứng kiến, hắn ta gi-ết hết người, khiến vết thương đầy mình. Mục đích chỉ để ta tha thứ.

Ta bắt đầu hiểu câu nói hôm đó của hắn ta: “Như vậy cũng tốt".

Dây dưa không dứt như vậy, đối với hắn ta mà nói, cũng tốt. Nhưng ta không tốt.

Hắn ta nói muốn đến đất phong, từ bỏ tất cả ở kiếp trước, sau đó cưới ta, nhưng chưa từng hỏi ta có muốn hay không.

Kiếp trước đón Lăng Thư Nguyệt vào cung là như thế, kiếp này nói muốn cưới ta cũng là như thế.

Ta để Trịnh Cảnh Dương dính líu vào chuyện Trịnh Hiền phi cho vay nặng lãi chỉ là để Sở Chiếu biết khó mà rút lui, nào ngờ hắn ta càng thất bại càng mạnh mẽ. Vậy ta cũng chỉ có thể cùng hắn ta diễn vở kịch này thôi.

Ta và A Thanh đến nha môn báo quan, giả vờ hồ đồ, hỏi gì cũng không biết.

Chuyện truyền về Lâm phủ, cha và mẫu thân tưởng ta đắc tội với người trong cung, càng tránh né ta.

Ngày Sở Chiếu theo quân xuất chinh, ta ở trong chùa thắp một ngọn đèn trường sinh. Trên đèn viết ngày đứa con trong bụng ta rời đi ở kiếp trước, bỏ đi năm, để tránh người ta nghi ngờ.

Trụ trì khi thắp đèn cho ta ngạc nhiên nói: "Vị thí chủ kia cũng từng cung phụng đèn trường sinh, trên đó viết chữ giống hệt với chữ của thí chủ Lâm."

Nói xong, ông ấy đưa tay chỉ cho ta xem.

Trên ngọn đèn trường sinh đó, quả thật viết ngày tháng giống hệt. Ta cũng nhận ra, đây là chữ của Sở Chiếu. Có lẽ hắn ta cũng từng mong đợi đứa con này đến, hoặc là, đây cũng là một trong những kế khổ nhục của hắn ta.

"Có lẽ là trùng hợp. Đèn của ta đặt cách xa đèn kia một chút đi, để tránh vị thí chủ đó nhầm lẫn."

Trụ trì gật đầu, đặt đèn trường sinh ở phía bên kia.

19

"Tiểu thư, vì sao người vô cớ thắp đèn trường sinh? Cũng chưa từng nghe người nói có người thân nào qua đời." A Thanh hỏi ta.

"Chỉ là để từ biệt con người quá khứ của mình thôi."

Từ hôm nay trở đi, mọi chuyện ở kiếp trước đều không liên quan đến ta nữa.

"Những việc sắp xếp cho ngươi làm đều đã làm xong chưa?"

Dù sao ta cũng đã vào cung tham gia yến tiệc tuyển Hoàng tử phi, có những việc để A Thanh đi làm sẽ thích hợp hơn.

"Đều đã làm xong rồi, tiểu thư yên tâm." A Thanh tính tình tuy thẳng thắn, nhưng rất trung thành với ta. Những việc ta sắp xếp, dù không hiểu cũng sẽ giúp ta hoàn thành.

"Vậy thương đội đi Tây Vực, ngươi đã dò hỏi được chưa?"

"Đương nhiên rồi, thương đội đó khởi hành vào đầu tháng sau, còn phải đi qua Giang Nam nữa."

"Ngươi muốn đến Giang Nam?" Ta nhìn bản đồ trêu chọc nàng.

"Tiểu thư biết rõ còn cố hỏi, trước khi bị bán đến kinh thành, ta vẫn sống ở Giang Nam với mẫu thân." A Thanh bĩu môi.

"Được rồi được rồi, vậy chúng ta đi Giang Nam đi. Nghe nói thủy thổ Giang Nam dưỡng con người, đến ở một thời gian cũng tốt."

"Thật sao? Nhưng tiểu thư có chắc lão gia và phu nhân sẽ không đến bắt chúng ta về không? Còn có Cửu Hoàng tử kia, có vẻ hắn còn muốn dây dưa..." Vui mừng thì vui mừng, A Thanh vẫn lo lắng.

"Cha mẹ hận ta không thể cứ thế biến mất, bớt làm Lâm phủ mất mặt. Còn tên điên đó, chỉ sợ ốc còn không mang nổi mình ốc, có lòng mà không có sức."

Nếu Sở Chiếu muốn dây dưa không dứt, vậy ta đành đổi người để đấu với hắn ta vậy.

Trong những người thất bại trong việc đoạt vị ở kiếp trước, Nhị Hoàng tử Sở Hành là mạnh nhất. Ta viết những chuyện kiếp trước thành thư, để A Thanh tìm cơ hội truyền đến trước mặt Sở Hành.

Người không sống lại đối với những chuyện được gọi là tương lai, nhất định sẽ thấy hoang đường, nhưng tuyệt đối sẽ không mặc kệ..

Dù sao Sở Chiếu sẽ sớm lập công trong quân, kiếp trước Sở Hành cũng vì thế mà nhiều lần ngáng chân hắn ta, vì ta và Sở Chiếu liên thủ trong ngoài nên mới mấy lần hóa nguy thành an.

Kiếp này nhất định Sở Chiếu đã sớm có chuẩn bị, nhưng nếu Sở Hành cũng đề phòng thêm một phần, cho dù Sở Chiếu có thắng, nhất định cũng phải lột một lớp da. Quan trọng nhất là, Sở Hành sẽ càng thêm chú ý đến từng cử động của Sở Chiếu, thế nên, Sở Chiếu phải cẩn thận từng bước, không rảnh rỗi để đi tìm tung tích của ta.

Từ đây núi cao đường xa, mặc ta tiêu dao.

20

Ngày rời đi cùng thương đội, ánh mặt trời chói chang rọi xuống người ta và A Thanh, khiến người ta không mở nổi mắt.

A Thanh hỏi ta đến Giang Nam muốn làm gì, ta nói vẫn chưa nghĩ ra.

Kiếp trước ta luôn sống vì Lâm phủ, vì Sở Chiếu, lo lắng cho Lâm phủ, tranh quyền cho Sở Chiếu, cuối cùng để lại cho bản thân tư tâm, cũng chỉ là muốn bảo toàn mà thôi. Giờ đây được tự do, nhất thời lại không nghĩ ra muốn làm gì.

Nghĩ không ra cũng không sao, còn nhiều thời gian, lo gì không có việc để làm. Ít nhất A Thanh đã an ủi ta như vậy.

Sau đó bọn ta ở mở một tiệm vải Giang Nam, việc làm ăn rất tốt.

Về sau A Thanh thành thân, tiệm vội không xuể phải thuê thêm nhiều nữ công. Ta vẫn ngồi ở ngoài, nhìn người qua kẻ lại, thỉnh thoảng chào hroi khách, thỉnh thoảng gảy bàn tính.

Gần đây có một chuyện kỳ lạ, có một công tử thường đến mua vải, nói là may y phục cho muội muội ở nhà. Mua vải không có gì lạ, nhưng lạ là ngày nào cũng đến.

Nữ công trong tiệm thường cảm thán muội muội của vị công tử này nhất định là hòn ngọc quý trong nhà, y phục phải thay đổi mỗi ngày.

Cho đến ngày đó, hắn chọn miếng vải đã mua cách đây hai tháng.

Ta giữ miếng vải không cho hắn mua: “Miếng vải này công tử đã mua cách đây hai tháng rồi."

Hắn có chút lúng túng, tùy tiện chỉ miếng khác.

"Miếng đó ngươi đã mua cách đây một tháng rồi."

"Miếng đó hôm qua ngươi vừa mua một miếng giống hệt."

...

"Công tử ngày ngày đến đây, rốt cuộc là vì sao?" Ta thở dài, nhà có tiền cũng không nên phí phạm như vậy.

"Vì nàng." Giọng hắn rất nhẹ, nhưng khiến người ta nghe rõ mồn một.

Chưa kịp để ta mở miệng, hắn đã cướp miếng vải trong tay ta, để lại túi tiền rồi bỏ đi.

Trong bóng lưng xa dần, đôi tai đỏ ửng rất đáng chú ý.

Trong những ngày bình thản, thỉnh thoảng có chuyện như vậy cũng thú vị.

21

Khi Sở Chiếu trải qua cửu tử nhất sinh trở về kinh thành, thời gian đã muộn hơn kiếp trước ba tháng. Lần này Nhị hoàng huynh có chuẩn bị, khiến hắn ta nhiều lần thất bại.

Không phải hắn ta chưa từng nghĩ có phải phía sau việc này có Lâm Tiếu Đào chỉ đạo hay không, nhưng hắn ta không dám tin, cũng không muốn tin. Rõ ràng nàng đã nói, sẽ cho hắn ta cơ hội.

Cho đến khi hắn ta lên núi nhìn thấy viện tử đã hoang phế từ lâu, không thấy bóng người.

Hắn ta muốn phái người đi tìm, nhưng ở kinh thành chỗ nào cũng bị Nhị hoàng huynh khống chế. Nếu để Nhị hoàng huynh biết được hắn ta tốn hết tâm tư để đi tìm một nữ tử thanh danh đã bại hoại, nhất định sẽ làm to chuyện này.

Sở Chiếu có lòng mà không có sức, chỉ có thể lặp lại con đường kiếp trước. Nhưng lần này, chỉ có một mình hắn ta đi.

Sau khi trừ bỏ tất cả chướng ngại, Sở Chiếu bất chấp quần thần khuyên can để hắn ta lập hậu, hắn ta chỉ muốn tìm được nàng. Dùng hết tất cả quyền lực của hắn ta để tìm nàng. Nhưng hắn ta quên mất, điều này đã khác xa với những gì hắn ta đã hứa.

Hắn ta biết nàng sẽ không quay đầu, nhưng hắn ta vẫn mơ tưởng. Mơ tưởng nàng ở bên ngoài sống không tốt, mơ tưởng nàng cũng từng hối hận vì rời bỏ hắn ta.

Ám vệ truyền về tin tức nói Lâm Tiếu Đào mở tiệm vải ở Giang Nam, còn gả cho người khác.

Hắn ta không tin, cho rằng đó chỉ là biểu hiện giả dối nàng tạo ra để thoát khỏi hắn ta.

Sở Chiếu vứt bỏ tất cả ở kinh thành chạy đến Giang Nam, cuối cùng dừng lại trước tiệm vải.

Lâm Tiếu Đào đang cúi đầu tính toán sổ sách, nam tử bên cạnh nàng thì đang giúp nàng ghi chép, bút viết trên giấy, nhưng ánh mắt luôn dừng lại trên người nàng.

Chỉ mới chớp mắt trước, dưới mái nhà vương phủ, khi hắn ta xử lý công vụ, nàng cũng cúi đầu như vậy, giúp hắn ta mài mực. Chỉ là lúc đó Sở Chiếu chôn đầu trong công văn, chưa từng ngẩng đầu nhìn nàng.

Gió lạnh thổi khô nước mắt, vết nước mắt lại bị nước mắt cuốn trôi.

Sở Chiếu không nhớ rõ mình đứng bao lâu ở ngoài, chỉ nhớ trong mắt Lâm Tiếu Đào tính toán mệt mỏi, nam tử kia đang xoa vai cho nàng.

Người đó cũng nhìn thấy Sở Chiếu, chỉ vào Sở Chiếu hỏi Lâm Tiếu Đào.

Sở Chiếu không nghe rõ, nhưng có thể đoán được qua khẩu hình.

"Nương tử, người đó thật kỳ lạ, lại nhìn nàng mà khóc."

"Có lẽ là đánh mất thứ gì đó, khóc vì sốt ruột thôi."

Trong mắt nàng chỉ có người đó, ngay cả ánh mắt dư thừa cũng chưa từng nhìn về phía Sở Chiếu.

Những gì nàng muốn, từ trước đến nay chỉ là tình cảm bình đẳng. Chỉ là hắn ta hiểu quá muộn rồi.

Có lẽ đây cũng là lần cuối cùng hắn ta đến Giang Nam.

-Hết-

(Đã hết truyện)

#GSNH616- LỠ THUÊ THÁI TỬ GIA LÀM BẠN TRAI GIẢ (đọc thử truyện)

📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự: Hiện đại, Ngôn tình,

Trước khi tham gia show hẹn hò, tôi bị thanh mai trúc mã yêu nhiều năm đề nghị chia tay.

Để không mất mặt trước ống kính, tôi quyết định thuê một anh bạn trai đi cùng.

Vừa bước đến góc hẹn hò, một nhóm các bác gái nhiệt tình vây quanh tôi: “Cháu là nghệ sĩ à?”

Tôi đơ người, miệng vô thức bật ra: “Cần người đẹp trai!”

Chỉ thấy một bác gái cầm bộ đàm lên gọi: “Có một nghệ sĩ đến tìm đối tượng! Đưa người đẹp trai nhất lên đây!”

Mười phút sau, tôi nhìn chằm chằm vào chàng trai cao 1m85 trước mặt, gương mặt đẹp đến mức không tưởng, phát ra một tiếng hét đầy chấn động.

Đang trong lúc ghi hình, quản lý gọi điện đến.

Tôi vừa định khoe công, đã nghe giọng anh ta gào lên trong điện thoại:

“Coi như xong đời cậu rồi! Ai cho cậu thuê thái tử gia của giới quyền lực Bắc Kinh hả?!”

1

Tôi chết sững tại chỗ, trong khi giọng gào thét của quản lý vẫn vang bên tai.

“Cậu nói xem cậu đi thuê ai chẳng được, sao lại đụng vào thái tử gia Bắc Kinh chứ?

 

“Cả giới này ai mà không biết tính tình anh ta thất thường, đặc biệt ghét phụ nữ! Không ít người còn ngầm đồn rằng thái tử gia thực ra là gay!

“Loạn rồi, Lạc Chi Chi à!

“Giờ sự việc đã thế này, nếu anh ta nổi giận, công ty chắc chắn không thể bảo vệ cậu đâu. Cậu tự cầu phúc đi.”

Cúp máy rồi, tôi vẫn chưa hoàn hồn.

Tôi quay đầu nhìn về phía Từ Mục Dã đang ngồi trên sofa trò chuyện vui vẻ với các khách mời khác, trong lòng không biết nên làm gì.

Nhưng bất luận thế nào, quan trọng nhất lúc này là không được chọc giận anh ta.

 

Thế là tôi lấy lòng, đi tới bên cạnh Từ Mục Dã, tự nhiên nắm lấy tay anh ta mà nghịch:

“Các anh đang nói chuyện gì vậy?”

Cơ thể Từ Mục Dã hơi cứng lại, sau đó lại nắm chặt tay tôi.

“Họ đang tò mò, ban đầu là ai theo đuổi ai.”

Nụ cười của tôi hơi cứng lại: “Vậy anh trả lời thế nào?”

“Tất nhiên là anh theo đuổi em rồi.

Chi up truye,n nayf tai B a p c a.i da,ng y eu

“Em học giỏi, lại xinh đẹp, anh vừa gặp đã thích, từ đó bám lấy em như cún con, nhất quyết không buông tay.”

Mỗi câu anh ta nói ra, lòng tôi càng thêm lạnh.

Những lời này là do tôi dạy anh ta nói, vất vả lắm mới có cơ hội lên show, tôi phải tạo dựng một hình tượng hoàn hảo cho mình.

Nhưng tôi vạn lần không ngờ, Từ Mục Dã lại là thái tử gia Bắc Kinh.

 

Tôi có tư cách gì để được thái tử gia theo đuổi chứ?!

Nghĩ đến đây, lòng bàn tay tôi không khỏi lạnh đi.

Từ Mục Dã dường như nhận ra điều đó, anh ta đứng lên, cởi áo khoác đặt lên người tôi.

Anh ta nghiêng đầu nhìn tôi, đường viền hàm hoàn mỹ, hơi thở khẽ phả vào mặt tôi, khiến tôi ngứa ngáy khắp người.

“Sao tay lạnh thế? Lạnh lắm à?”

Tôi vừa định lắc đầu, đã thấy Từ Mục Dã nhét tay tôi vào trong áo khoác của anh ta.

Tôi hoảng hốt trong giây lát, vội muốn rút tay ra thì lại bị anh ta giữ chặt.

Bàn tay tôi chạm vào cơ bụng rắn chắc của anh ta.

Các khách mời bên cạnh nhìn thấy, không khỏi tràn ngập ghen tị.

“Chi Chi, cậu và bạn trai tình cảm thật đấy.”

Mặt tôi hơi nóng lên, cúi đầu im lặng.

Từ Mục Dã dùng tay còn lại nhẹ nhàng xoay xoay vành tai tôi.

“Sao hôm nay lại ngại ngùng thế?

“Lúc ở nhà chẳng phải lợi hại lắm sao?”

Tôi dù không cam lòng nhưng cũng chẳng dám phản bác.

Dù sao thì, lúc ở nhà, tôi đâu có biết anh là thái tử gia Bắc Kinh.

Tôi nghiến răng, nặn ra một nụ cười với Từ Mục Dã:

“Em sợ chồng, vậy không được à?”

Từ Mục Dã mặt không đổi sắc, thản nhiên đáp:

“Ồ, thì ra Chi Chi nhà chúng ta bên ngoài lại nể mặt anh như vậy.

“Vậy thì anh cũng phải thể hiện thật tốt mới được.”

2

Nói về chuyện tôi quen Từ Mục Dã như thế nào…

Là một nghệ sĩ nhỏ bé trong giới giải trí, tôi hầu như chẳng nhận được bất kỳ công việc nào.

Nhưng khác với các nghệ sĩ khác, tôi có thể thoải mái yêu đương với trai đẹp bất cứ lúc nào.

 

Bởi vì… chẳng có paparazzi nào thèm để ý đến tôi cả.

Vất vả lắm mới nhận được một show hẹn hò, tôi lập tức đem tin vui này khoe với thanh mai trúc mã – Tề Trạch Ý.

Tề Trạch Ý và tôi lớn lên bên nhau, không lâu trước đây, anh ấy đã tỏ tình với tôi.

Mà từ nhỏ, tôi đã thầm thích người anh hàng xóm này rồi.

Gần như không hề do dự, chúng tôi bên nhau.

Tôi nghĩ, show hẹn hò này không chỉ giúp cả hai xuất hiện trước công chúng, mà còn có thể trở thành những thước phim kỷ niệm quý giá trước khi kết hôn.

Quá vui mừng, tôi liền chạy ngay đến chỗ làm của Tề Trạch Ý để báo tin.

Nhưng không ngờ, tôi lại bắt gặp cảnh anh ấy và nữ sếp của mình kéo kéo đẩy đẩy.

Tôi không làm ầm lên, chỉ lặng lẽ đi theo sau họ.

Rồi tôi nghe thấy Tề Trạch Ý nói với nữ sếp kia:

“Em thực sự không có bạn gái.”

“Ở bên cô ấy chẳng qua là vì em thua cược thôi.”

“Thời hạn một tháng sắp hết rồi, chỉ cần qua thời gian này, em sẽ lập tức chia tay với cô ấy.”

Quen biết Tề Trạch Ý bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta căng thẳng đến vậy.

 

Cho đến khi nữ sếp kia đồng ý, anh ta mới nở nụ cười nhẹ nhõm.

“Chị yên tâm, em nhất định sẽ không tham gia show cùng cô ấy đâu.”

“Bây giờ em sẽ nói chia tay ngay lập tức.”

Vài giây sau, điện thoại tôi rung lên.

Là tin nhắn từ Tề Trạch Ý.

【Chia tay đi, chúng ta không hợp.】

Tôi run rẩy siết chặt điện thoại, chẳng biết lấy đâu ra dũng khí, lao đến vớ lấy ly cà phê trên bàn rồi dội thẳng lên đầu anh ta.

“Tề Trạch Ý, anh làm tôi thấy buồn nôn!”

Nói xong, chẳng đợi anh ta kịp phản ứng, tôi lập tức chặn hết mọi liên lạc, quay người bỏ đi.

Hồi nhỏ, tôi từng bị bạn bè bắt nạt vì tính cách của mình, chính Tề Trạch Ý đã bất chấp việc bị cả lớp cô lập để chơi với tôi.

Những năm cấp hai, cấp ba, tôi học kém, ngày nào anh ta cũng làm bài xong rồi chạy sang nhà tôi giảng bài.

Lên đại học, dù hai đứa không học chung thành phố, nhưng hễ anh ta đi chơi đâu, nhất định sẽ gửi quà đặc sản về cho tôi.

Tôi cứ tưởng tình cảm giữa chúng tôi là sự đồng điệu từ hai phía.

Không ngờ… tất cả chỉ là tôi tự huyễn hoặc.

Nhưng tôi không có thời gian để đau lòng.

Hợp đồng show hẹn hò tôi đã ký rồi.

Trước khi chương trình khởi quay, tôi nhất định phải tìm được một người đàn ông cùng mình hoàn thành vở kịch này.

Tôi lên mạng tra cứu kinh nghiệm, cuối cùng quyết định đến góc hẹn hò ở công viên để “thuê” một anh chàng.

 

Đeo kính râm, tôi vừa bước xuống xe đã bị một nhóm các bác vây quanh.

“Con gái, tìm người yêu à?”

“Là nghệ sĩ hả? Trông xinh quá đi!”

Tôi vội vàng đáp: “Tôi cần E người! Cần E người!”

Một bác gái cầm bộ đàm bước tới, quan sát tôi từ trên xuống dưới.

“Có một nghệ sĩ đến tìm đối tượng! Mau mang người đẹp trai nhất của chúng ta tới đây!”

Các bác xúm lại hỏi thăm gia cảnh của tôi, tôi đều lần lượt trả lời.

Mười phút sau, một chàng trai có vẻ ngoài đầy mê hoặc, vai rộng eo thon, cao tận 1m85, bước tới trước mặt tôi.

Đôi tai anh ta hơi ửng đỏ, bị hai bác trai mỗi người một bên dắt tới.

“Con gái, thấy cậu này thế nào? Có xe, có nhà, có tiền tiết kiệm, chỉ cần ba năm sinh hai đứa nhỏ, tiền nong không phải lo.”

Tôi nhìn gương mặt đẹp trai đến mức không tưởng trước mắt, đến mức nước miếng như chảy ra từ… mắt.

Hoàn toàn không nghe rõ các bác đang nói gì.

Tôi tháo kính râm ra, ôm chặt lấy cánh tay anh ta.

“Chính là anh rồi! Chồng yêu!”

3

Tôi lập tức kéo anh ta ra khỏi góc hẹn hò.

Dọc đường lôi lên xe, tôi lấy từ trong túi ra một xấp tiền, đặt trước mặt anh ta.

“Tôi là một nghệ sĩ.”

“Tôi cũng là E người.”

Tôi ngơ ra.

“Anh cũng là nghệ sĩ? Đã đóng phim gì rồi? Có nhiều fan không?”

“Nhìn mặt anh thế này, chắc là idol nhỉ?”

Người đàn ông trước mặt không nói gì, chỉ nhìn tôi chăm chú.

“Tôi tên là Từ Mục Dã, là một E người. Gia đình tôi giục cưới rất gấp. Nếu em đồng ý, chúng ta có thể đi đăng ký kết hôn ngay bây giờ.

Truye/n ne là ăn c a,p

“Sau khi kết hôn, tôi tuyệt đối không can thiệp vào cuộc sống của em. Hy vọng em cũng—”

Thấy anh ta càng nói càng đi xa, tôi vội cắt ngang.

 

“Tôi lăn lộn trong showbiz bao nhiêu năm, gặp không ít nghệ sĩ lớn nhỏ, nhưng thật sự chưa từng thấy anh.

“Chắc anh không debut ở trong nước đúng không?

“Nhưng không sao, tôi đến góc hẹn hò này là để tìm một người đóng giả bạn trai của tôi.”

Tôi kể sơ lược cho anh ta nghe về chuyện tham gia show hẹn hò.

“Tôi chỉ có một vạn tệ, coi như tiền đặt cọc thuê anh.

“Chờ sau khi chương trình phát sóng, tôi sẽ chia cho anh mười vạn, đôi bên cùng có lợi.”

Thấy anh ta im lặng, trong lòng tôi có chút lo lắng.

Dù sao thì, với ngoại hình này, chắc chắn không thiếu người muốn bao anh ta. Nếu gặp đúng một phú bà nào đó, có khi thu nhập một tháng lên đến chục triệu cũng không phải chuyện lạ.

Tôi nghiến răng, lấy ra chiêu cuối.

Tôi lắc lắc cánh tay Từ Mục Dã, giọng điệu năn nỉ.

“Chồng yêu, em xin anh đấy.

“Lúc nãy trước mặt các bác, anh đã đồng ý với em rồi mà, đúng không?”

Tôi chớp đôi mắt to tròn vô tội, nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt.

Vài giây sau, Từ Mục Dã hoàn toàn đầu hàng: “Bảy ba.”

Tôi nghiến chặt răng: “Thỏa thuận!”

Tôi dẫn Từ Mục Dã về căn hộ mình thuê.

“Đã diễn là phải diễn cho tới nơi tới chốn, đây là quần áo tôi mua sẵn, lát nữa anh thay vào rồi chúng ta chụp thêm ít ảnh.

“Hồ sơ cá nhân của tôi để trên bàn, anh đọc qua đi.

“Đến khi chương trình hỏi ai theo đuổi ai trước, anh cứ nói là anh theo đuổi tôi.

“Nhiệm vụ quan trọng nhất của anh là tâng bốc tôi như một nữ thần đầy khí chất!”

Tôi kéo Từ Mục Dã chụp hình suốt mấy ngày, cuối cùng cũng nắm được thông tin cơ bản về anh ta trước khi chương trình bấm máy.

Những tập đầu của chương trình sẽ được quay trước, còn tập cuối sẽ phát sóng trực tiếp.

Nội dung chính là các cặp đôi sống cùng nhau trên một hòn đảo, với các chuyên gia tình yêu phân tích hành vi của chúng tôi trong phòng quan sát.

Ngay khi máy quay vừa được lắp đặt, quản lý gọi điện cho tôi.

Nhưng đến nước này, nam chính không thể thay đổi được nữa.

Tôi đành cắn răng cùng Từ Mục Dã quay phần giới thiệu bản thân, sau đó ngồi một bên cắn móng tay.

“Sắp quay rồi, anh có hồi hộp không?”

Tôi nhẹ nhàng chạm vào vai Từ Mục Dã: “Nếu lát nữa anh căng thẳng, có thể nắm tay tôi.”

Anh ta khẽ nhếch môi cười: “Được.”

Ngay tập đầu tiên, chương trình đã bắt đầu giở trò.

Đạo diễn yêu cầu tất cả nam khách mời bịt mắt, sau đó được nhân viên dắt đi tìm “chân ái” của mình.

“Phần này sẽ kiểm tra mức độ thấu hiểu giữa các cặp đôi! Tôi tin rằng, đã yêu nhau nhiều năm thì không thể nào không nhận ra bạn gái của mình!”

Các cặp đôi khác đều tự tin nhìn nhau.

Chỉ riêng tôi, cẩn thận dựa vào lòng Từ Mục Dã.

Lợi dụng góc khuất máy quay, tôi nhỏ giọng thì thầm:

“Nếu lát nữa anh không nhận ra tôi, thì dùng ngón tay móc nhẹ vào lòng bàn tay tôi. Tôi sẽ đáp lại tương tự.”

Từ Mục Dã ngoan ngoãn gật đầu.

4

Buổi ghi hình bắt đầu, tất cả nam khách mời đều bị bịt mắt và dẫn xuống sân khấu.

Chương trình cũng yêu cầu các nữ khách mời vào phòng thay đồ để mặc bộ đồ mà họ chuẩn bị sẵn.

Show hẹn hò này có tổng cộng bốn cặp đôi, trong đó hai cặp là hot couple trên mạng, một cặp còn lại là sinh viên đại học.

Tình cảm của họ gần như được dân mạng chứng kiến từng chút một, nên họ hoàn toàn không lo lắng gì cả.

#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 643	Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai

#GSNH 643 Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai

Full
#GSNH617- Tôi Chọn Vứt Bỏ Quá Khứ

#GSNH617- Tôi Chọn Vứt Bỏ Quá Khứ

Full
#GSNH 693	Thì ra tôi chỉ là kẻ thay thế

#GSNH 693 Thì ra tôi chỉ là kẻ thay thế

Full
#GSNH 658	Xuân Về Chốn Cũ

#GSNH 658 Xuân Về Chốn Cũ

Full
#GSNH 653	LÂM SƯƠNG THẤT

#GSNH 653 LÂM SƯƠNG THẤT

Full
#GSNH 662	KHÔNG CÓ MẶT TRỜI, TÔI VẪN TỎA SÁNG

#GSNH 662 KHÔNG CÓ MẶT TRỜI, TÔI VẪN TỎA SÁNG

Full
#GSNH 626	Kẻ Lừa Đảo- Full

#GSNH 626 Kẻ Lừa Đảo- Full

Full
#GSNH615 - NAM THẦN HỌC BÁ THẦM THÍCH TÔI

#GSNH615 - NAM THẦN HỌC BÁ THẦM THÍCH TÔI

Full
#GSNH 633	Chịu Thiệt Là Phúc

#GSNH 633 Chịu Thiệt Là Phúc

Full
#GSNH492 - NAM CHÍNH MỚI CỦA TÔI

#GSNH492 - NAM CHÍNH MỚI CỦA TÔI

Full
#GSNH 660	Tôi Là Một Bà Nội Trợ

#GSNH 660 Tôi Là Một Bà Nội Trợ

Full
#GSNH619 - Ôn Tình

#GSNH619 - Ôn Tình

Full
#GSNH620 - TÔI KHÔNG LÀM MẸ KẾ

#GSNH620 - TÔI KHÔNG LÀM MẸ KẾ

Full
#GSNH 632	Một Tỷ Đổi Lấy Tự Do

#GSNH 632 Một Tỷ Đổi Lấy Tự Do

Full
#GSNH 623	Tôi Không Cần Tình Thương Hại – Full

#GSNH 623 Tôi Không Cần Tình Thương Hại – Full

Full
#GSNH 674	Chồng Tôi Yêu Con Gái Của Người Giúp Việc, Tôi Chọn Cách Buông Tay

#GSNH 674 Chồng Tôi Yêu Con Gái Của Người Giúp Việc, Tôi Chọn Cách Buông Tay

Full
#GSNH 684	Phù Dâu Dùng Chung Thợ Trang Điểm Với Tôi, Tôi Không Cưới Nữa!

#GSNH 684 Phù Dâu Dùng Chung Thợ Trang Điểm Với Tôi, Tôi Không Cưới Nữa!

Full
#GSNH 630	Ánh Bình Minh Sau Giông Bão

#GSNH 630 Ánh Bình Minh Sau Giông Bão

Full
#GSNH 649	GỬI NHẦM MỘT CÁI HÔN, NHẬN VỀ CẢ TỔNG TÀI

#GSNH 649 GỬI NHẦM MỘT CÁI HÔN, NHẬN VỀ CẢ TỔNG TÀI

Full
#GSNH614 - HÔN NHÂN SẮP ĐẶT

#GSNH614 - HÔN NHÂN SẮP ĐẶT

Full
#GSNH 624 Giả Câm Cũng Không Xong

#GSNH 624 Giả Câm Cũng Không Xong

Full
#GSNH 628	 - Quý Bà Toàn Thời Gian

#GSNH 628 - Quý Bà Toàn Thời Gian

Full
#GSNH618 - NẾU CÓ THỂ KHÔNG GẶP LẠI

#GSNH618 - NẾU CÓ THỂ KHÔNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 635	Chúng Ta Đã Yêu Nhau Như Thế

#GSNH 635 Chúng Ta Đã Yêu Nhau Như Thế

Full
#GSNH 650	Thuở Thiếu Niên, Tôi Không Tin Nhân Gian Có Biệt Ly

#GSNH 650 Thuở Thiếu Niên, Tôi Không Tin Nhân Gian Có Biệt Ly

Full
#GSNH 636	Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi

#GSNH 636 Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi

Full
#GSNH550 - Anh Không Biết Em Đã Yêu

#GSNH550 - Anh Không Biết Em Đã Yêu

Full
#GSNH 631	Khi Gia Đình Không Phải Nơi Để Về

#GSNH 631 Khi Gia Đình Không Phải Nơi Để Về

Full


Bình luận