Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH478 - Bố Cưới Vợ Mới, Mẹ Kế Xông Tới Đòi 2 Triệu

Chương 3



Khóe môi Trương Lệ Hoa hiện lên một tia đắc ý.

“Bố đừng nóng, trẻ con không có mẹ bên cạnh từ nhỏ, không hiểu chuyện, con hiểu mà.”

Bốp! – Cây gậy lần này gõ thẳng vào người bố tôi, khiến ông đau quá phải kêu lên một tiếng.

“Tiêu Vệ Quốc! Tao bảo mày phải xin lỗi Nguyên Y! Tao thấy mày càng già càng hồ đồ! Những năm qua ai là người luôn chăm lo cho mày? Mày còn dám mở miệng đòi lại tiền! Không có Nguyên Y, mày sớm đã chết đói rồi! Tiền con bé đưa cho mày đủ mua vài căn nhà, trong lòng mày không tự biết à!”

Bố tôi bị mắng đến mặt đỏ bừng, cúi đầu chẳng nói được gì.

Trương Lệ Hoa cũng chết lặng, đứng đờ ra đó không biết nên làm gì.

“Bố, sao bố không nói Nguyên Y vài câu? Con bé đuổi cả bố ruột ra khỏi nhà đấy!”

Ông nội lườm Trương Lệ Hoa một cái sắc như dao, hừ lạnh:

“Câm miệng! Đừng gọi tôi là bố! Tôi còn chưa từng nhận cô là con dâu.”

“Cậu ta đáng đời thôi. Chính con gái ruột mình chịu uất ức lớn như vậy, cậu ta còn rước cô – cái tai họa này – vào nhà. Cậu ta có thể ngu, nhưng đừng tưởng cả cái nhà này đều hồ đồ. Nếu Tiêu Vệ Quốc dám để cô bước vào nhà này một bước, tôi lập tức từ mặt đứa con trai đó, cho dù có chết đói ngoài đường, chúng tôi cũng mặc kệ!”

Bố tôi cúi rũ đầu, hốc mắt đỏ lên, giọng lộ rõ ấm ức lẫn bất cam:

“Bố! Nguyên Y! Sao hai người không hiểu cho con? Bao năm qua con sống một mình, giờ mới gặp được một người chịu ở bên con, vì sao nhất định phải nhắm vào Lệ Hoa?”

Bà nội, từ nãy giờ vẫn im lặng, cuối cùng cũng nhịn không nổi:

“Không ai nhắm vào cô ta cả. Nếu cậu thấy ấm ức, thì trả lại hết những gì cậu nợ Nguyên Y, rồi sau này muốn sống với ai thì sống!”

Trương Lệ Hoa nghe vậy thì không phục:

“Làm gì có chuyện bố mẹ nợ con cái. Bố mẹ sinh con ra đã là ân đức lớn nhất rồi.”

Ông nội giận đến toàn thân run lên, cây gậy trong tay chỉ thẳng vào Trương Lệ Hoa:

“Phải là những bậc cha mẹ có trách nhiệm mới được nói câu đó! Tiêu Vệ Quốc cả ngày lông bông, cô nghĩ tiền đâu ra để mua quần áo, mỹ phẩm cho cô? Đều là tiền Nguyên Y đổ mồ hôi kiếm về đấy!”

Trương Lệ Hoa bĩu môi, lầm bầm:

“Nó chỉ là một con nhóc, có bản lĩnh gì chứ, không khéo còn bám được ông lớn nào.”

Cái giọng kéo dài đầy ám chỉ bẩn thỉu ấy khiến cả căn phòng lập tức nặng nề như đông cứng.

Ông nội trừng mắt nhìn Trương Lệ Hoa, lồng ngực phập phồng dữ dội.

“Nguyên Y của chúng tôi từ nhỏ đã hiểu chuyện, giỏi giang. Nó nghỉ học đi làm kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ, sau này lại tự mình phấn đấu đến vị trí giám đốc công ty.”

 

7.

Bà nội trừng mắt nhìn bố tôi, giọng run nhưng đầy cương quyết:

“Bố con và mẹ vốn định, chờ chúng tôi qua đời sẽ để lại hết gia sản cho con, để con có chỗ dưỡng già, cũng không phải làm gánh nặng cho Nguyên Y. Nhưng giờ nghĩ lại, e rằng con cũng chẳng cần nữa.”

Bố tôi đỏ mặt tía tai, gào lên một tiếng:

“Con không cần! Bố mẹ thích cho ai thì cho, con không thèm! Chẳng phải bố mẹ luôn coi thường con sao? Cảm thấy con bị con gái ruột nuôi là vô dụng đúng không? Bố mẹ chẳng ai hiểu con hết. Bây giờ con vất vả lắm mới tìm được một người chịu hiểu con, vậy mà còn muốn chia rẽ bọn con. Được thôi, con cứ phải cưới cô ấy! Cùng lắm bố mẹ đừng nhận đứa con này nữa!”

Trước kia, cho dù bố có lông bông đến đâu, chúng tôi cũng ráng bỏ qua, luôn nghĩ chỉ vì mẹ mất ông mới thành ra thế. Nhưng đến nước này, ông ngày càng quá quắt.

Bà nội lạnh lẽo nhỏ một giọt nước mắt, giọng nghẹn lại:

“Được, con đi đi! Từ nay đừng quay lại căn nhà này nữa. Vì một người phụ nữ mới quen ba tháng mà ngay cả bố mẹ ruột, con gái ruột cũng vứt bỏ – con đúng là đồ hỗn xược!”

Bố tôi chẳng còn quan tâm, vẫn cố chấp nói:

“Con chỉ không hiểu, tại sao mọi người không thể coi cô ấy như người một nhà mà sống hòa thuận?”

Ông nội nhìn đứa con trai không biết đấu tranh, thở dài nặng nề:

“Cô ta đã từng coi con gái của anh là người một nhà chưa?”

Một thoáng xấu hổ lướt qua mặt bố tôi.

Thấy vậy, Trương Lệ Hoa liền chen vào, giả bộ nghẹn ngào, cắt ngang bầu không khí.

“Đều là lỗi của em cả, Vệ Quốc, em không nên để ý chuyện anh cho con gái tiền.”

Bà ta vừa nói vừa vắt ra vài giọt nước mắt, bộ dạng đáng thương kéo lấy cánh tay Tiêu Vệ Quốc, nũng nịu:

“Là em không hiểu chuyện, làm cho gia đình này không yên ấm.”

Tiêu Vệ Quốc rõ ràng bị cái gọi là “độ lượng” của Trương Lệ Hoa làm cảm động, ánh mắt bắt đầu dịu xuống.

“Làm sao có thể trách em được, vợ chồng vốn là một thể. Anh không nên tự ý cầm tiền đưa cho con gái, như thế với em thật không công bằng.”

Trong lòng tôi bật ra một tiếng cười lạnh. Chính bố ruột cho tôi ít tiền mà cũng phải tham khảo ý kiến mẹ kế sao?

“Đã vậy thì hai người tình sâu nghĩa nặng thế, trong nhà này cũng không hoan nghênh nữa. Đi đi.”

Ông nội giơ gậy, ra hiệu mời khách.

Bố tôi dẫn Trương Lệ Hoa xách theo đủ thứ túi lớn túi nhỏ rời khỏi nhà.

Xem ra ông thật sự quyết tâm cưới cho bằng được người đàn bà bụng dạ khó lường này.

Tôi cố gắng ổn định tâm trạng rồi quay lại công ty.

Vừa đặt chân vào, tôi lập tức nghe được một tin sốc.

Cô lễ tân ghé sát tai tôi, hạ giọng thì thầm:

“Cô biết không? Cái bà hôm trước đến làm loạn tìm cô ấy, đúng là ‘sao chổi’ chuyên săn mấy ông già vừa có tiền vừa dễ bị lừa đấy. Nhà nào bà ta bước vào, nhà đó yên không nổi. Trước kia bà ta chỉ là bảo mẫu, rồi dựa vào mấy chiêu quyến rũ mà trèo lên. Sau đó ép người ta cưới, con cái phản đối thì lại dỗ dành ông già sang tên hết tài sản cho bà ta. Cuối cùng, chẳng bao lâu sau, mấy ông đó đều chết, con cái chẳng được gì, còn bà ta thì vô tội rửa tay sạch sẽ. Cô nên cẩn thận, bảo bố cô cũng cẩn thận đi!”

Tôi cười nhạt trong lòng.

Bố tôi có gì mà để lừa? Ông không có lấy một xu tài sản, sinh hoạt hằng tháng còn phải dựa vào tôi chuyển tiền. Khổ cực lắm mới tích được hai triệu, cuối cùng cũng quay lại tay tôi thôi.

Chỉ cần tôi cắt đứt khoản tiền sinh hoạt hằng tháng, sớm muộn gì Trương Lệ Hoa cũng phải cuốn gói.

Tôi gọi điện cho ông bà.

“Ông ơi, nếu ông không muốn để bố tiếp tục bị Trương Lệ Hoa hại, lần này nhất định đừng giúp ông ấy! Dù ông ấy có làm bộ đáng thương thế nào, ông cũng không được đưa tiền cho ông ấy!”

Ông nội dứt khoát:

“Không đâu. Chừng nào nó còn ở với người đàn bà đó, thì nó không phải con trai của ông. Ông tuyệt đối sẽ không thương hại nó.”

Tan làm, vừa ra khỏi công ty, tôi đã bị Trương Lệ Hoa chặn ngay trước cổng.

“Tiêu Nguyên Y, tôi khuyên cô tốt nhất là biết điều một chút. Cô là con gái, có bản lĩnh thì được bao nhiêu bản lĩnh? Bố cô sớm muộn gì cũng phải quay về phụng dưỡng ông bà, đến lúc đó cô – một đứa cháu gái – có ích gì chứ? Họ sẽ nghĩ thông thôi. Còn bây giờ, nếu cô biết hối hận vẫn còn kịp, trả lại cho chúng tôi hai triệu đó, chúng tôi sẽ mua một căn nhà để ở. Đến khi bố cô vui vẻ rồi, tự nhiên ông ấy sẽ quay về.”

 

8.

Tôi hừ lạnh một tiếng.

“Hai triệu thì không có, nhưng hai cái tát có muốn không?”

Trương Lệ Hoa tức đến nghẹn lời.

“Cô…”

Chưa đợi bà ta nói xong, tôi đã quay lưng bỏ đi.

Tôi nghĩ rằng mỗi tháng đưa cho bố mười vạn tệ, kiểu gì thì số tiền ấy cũng đủ để ông sống thoải mái một thời gian.

Không ngờ mới nửa tháng, ông đã tìm đến tôi.

Bố trông tiều tụy, mệt mỏi:

“Nguyên Y, đưa cho bố mười vạn, bố sẽ trả con.”

Tôi bất lực giơ tay, giọng kiên quyết:

“Không được đâu bố, ông đã nói rồi – chỉ cần bố còn ở với Trương Lệ Hoa, trong nhà này sẽ không ai đưa tiền cho bố.”

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full


Bình luận