Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Chương 14



14

“Là trị liệu sốc điện.” Bác sĩ Trương hạ giọng, “Cô Lâm nói là do anh chỉ thị tăng cường liệu pháp.”

Trình Mặc Xuyên lập tức đứng bật dậy: “Tôi chưa từng ra lệnh như vậy!”

Bác sĩ vội đưa máy tính bảng qua.

Trong đoạn ghi hình, Dư Uyển Nhiên bị trói trên giường điều trị, sắc mặt tái nhợt.

Giọng Lâm Vi vang lên từ ngoài khung hình: “Thêm một lần nữa. Tổng giám đốc Trình muốn cô ta nhớ kỹ bài học.”

“Không phải tôi.” Cổ họng Trình Mặc Xuyên nghẹn đắng, “Chuyện này xảy ra lúc nào?”

“Ngày hôm sau sau khi anh đưa cô ấy tới viện.” Bác sĩ Trương lau mồ hôi trán, “Cô Lâm nói cần ‘chăm sóc đặc biệt’.”

Trình Mặc Xuyên chết lặng.

 

Anh nhớ đến ngày đó khi đến đón Dư Uyển Nhiên, cô ấy ngồi co ro trong góc tường, toàn thân run rẩy.

Nắm đấm của Trình Mặc Xuyên giáng mạnh vào tường.

“Anh Mặc Xuyên! Em thật sự không cố ý!” Lâm Vi gào lên ngoài hành lang.

Trình Mặc Xuyên sải bước đến, túm lấy cánh tay cô ta.

“Cô dám cho người sốc điện cô ấy?” Giọng anh run lên.

Lâm Vi ra sức lắc đầu: “Là bác gái bảo làm thế! Anh tin em đi!”

“Mẹ tôi có bảo cô quay video không?” Anh kéo cô ta đến cửa phòng điều trị, “Có bảo cô vu khống là tôi sai khiến không?”

Các y tá sợ hãi tránh đường.

Trình Mặc Xuyên đè Lâm Vi lên giường trị liệu, chỉ nói với bác sĩ một chữ: “Làm.”

Anh vô cảm nhìn Lâm Vi bị cố định chặt trên giường.

 

Tóc cô ta rối tung trải dài trên ga trải giường trắng. Bác sĩ Trương nói khẽ: “Chuẩn bị bắt đầu.”

Lâm Vi vùng vẫy dữ dội, dây trói siết sâu vào cổ tay: “Anh Mặc Xuyên! Em biết lỗi rồi! Em xin anh–”

Tiếng điện giật vang lên, cơ thể cô ta cong lên như bị kéo căng, tiếng hét bị chặn lại bởi miếng chặn miệng, chỉ còn tiếng rên rỉ nghẹn ngào.

Ngón tay cô ta co giật siết chặt lấy ga giường, váy ướt đẫm mồ hôi.

Trình Mặc Xuyên lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt.

Mơ hồ, anh như thấy người nằm đó chính là Dư Uyển Nhiên.

Cô ấy cũng từng bị trói như vậy, từng đau đớn vùng vẫy như vậy.

Nhưng khi ấy, chẳng ai cứu cô ấy.

“Tăng cường độ.” Anh nói.

 

Mắt Lâm Vi mở to sợ hãi, điên cuồng lắc đầu. Khi dòng điện mạnh hơn truyền qua, thân thể cô ta co giật dữ dội như cá mắc cạn, nước mắt nước mũi nhòe nhoẹt cả mặt.

Trình Mặc Xuyên nhớ đến hôm ấy, khi anh tới đón Dư Uyển Nhiên, cô chỉ lặng lẽ ngồi trong góc, mặt trắng bệch, thấy anh còn giật mình né tránh.

Hôm ấy sao anh lại không nhận ra điều gì bất thường? Sao không nhìn ra cô đã trải qua gì?

“Dừng.” Anh đột ngột lên tiếng.

Lâm Vi nằm rũ trên giường, thở dốc từng hơi. Ánh mắt mơ màng, đâu còn vẻ tao nhã thường ngày?

“Anh còn tiếp tục không?” Bác sĩ Trương hỏi.

Trình Mặc Xuyên gật đầu: “Giam cô ta hai ngày.”

Anh dừng lại giây lát.

“Giống như cách cô ta đối xử với Uyển Nhiên vậy.”

 

Rời khỏi cổng bệnh viện, anh ngẩng đầu nhìn trời, âm thầm hạ quyết tâm: Xử lý xong hết, nhất định phải đi tìm Dư Uyển Nhiên.

Dù cô có hận anh, dù không tha thứ, anh cũng phải tự mình nói một câu xin lỗi.

Điện thoại rung lên trong túi.

Là trợ lý nhắn: “Tìm được rồi, cô Dư có thể đã đến một thị trấn nhỏ ở miền Nam.”

Trình Mặc Xuyên siết chặt điện thoại.

Lần đầu tiên trong thời gian dài, anh thấy được một tia hy vọng.

Buổi sáng, Dư Uyển Nhiên hiếm hoi được ngủ đến khi tự tỉnh.

Cô mở mắt, nhìn chằm chằm trần nhà một lúc lâu mới ý thức được — đây không phải căn phòng lạnh lẽo ở nhà họ Trình.

Không còn những bữa sáng phải dậy lúc sáu giờ chuẩn bị.

 

Không còn mẹ chồng ngồi chờ hầu hạ.

Cũng không còn Trình Mặc Xuyên.

Cô lắc đầu, chân trần đặt xuống sàn, đẩy cửa sổ ra.

Gió biển ẩm ướt mang theo vị mặn tràn vào.

Dưới lầu, bà chủ quán ăn sáng đang chiên quẩy, tiếng “xèo xèo” thơm nức mũi.

“Dậy đúng lúc ghê.” Lâm Hiểu thò đầu từ bếp ra, tay cầm ly sữa đậu nành mới mua, “Quẩy sắp xong rồi, đi rửa mặt trước đi.”

Dư Uyển Nhiên ngồi trước bàn ăn, nhấp từng ngụm sữa đậu nành nóng.

“Hôm nay có kế hoạch gì không?” Lâm Hiểu vừa lướt điện thoại vừa hỏi, “Muốn ra biển dạo không?”

“Tớ muốn ghé chợ vải một chuyến.” Dư Uyển Nhiên đặt ly xuống, “Chiếc váy cưới mẹ để lại, tớ muốn thử sửa lại.”

 

Chợ vải nằm ở khu phố cũ phía đông, đi xe buýt mất bốn mươi phút.

Dư Uyển Nhiên đứng chen trong xe, nhìn cảnh vật xa lạ bên ngoài.

Nắng xuyên qua cửa kính, rọi lên mặt cô, ấm áp đến lạ.

Cô nhận ra — đây chính là cảm giác của tự do.

Chợ nhộn nhịp tiếng người.

Cô ngồi xổm trước một tiệm cũ, tỉ mỉ chọn ren.

Chủ tiệm là một ông lão hiền hậu, đeo kính lão giúp cô so màu.

“Loại ren nhập khẩu này rất hợp để sửa váy cưới,” ông đẩy kính nói.

Dư Uyển Nhiên đưa tay khẽ vuốt họa tiết ren, bỗng nghe phía sau có tiếng bước chân gấp gáp.

“Chị Uyển Nhiên!”

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full
#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

Full


Bình luận