Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH529 - Sống Lại Cuộc Đời Mới

Chương 2



4

Tôi ngã nhào về phía trước, cơ thể đập mạnh xuống đất.

Lâm Duệ bị bất ngờ bởi tình huống này nên hoảng loạn đứng dậy, hai tay ôm chặt lấy tai mà hét lên, đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi.

Mặc kệ cơn đau, tôi vội vàng đứng dậy ôm chặt cô ấy vào lòng và nhẹ nhàng an ủi, cố gắng mãi mới giúp cô ấy bình tĩnh lại.

Người vừa đẩy tôi ngã xuống không ai khác chính là mẹ chồng của chị họ tôi.

Bà ta vốn không sống ở khu này, nhưng sau khi chị họ sinh con, tôi đến làm bảo mẫu thì bà ta cũng an tâm tận hưởng cuộc sống thoải mái của mình, thỉnh thoảng mới ghé qua.

Mỗi lần thấy tôi, bà ta luôn tỏ vẻ khó chịu, không ngừng soi mói. Bà ta còn cố tình nói xấu tôi trước mặt bố mẹ, bảo rằng tôi vừa lười vừa tham, và việc nhà bà ta trả lương cho tôi đã là một ân huệ lớn lắm rồi.

“Có phải bà bị điên không?”

Tôi vừa giận vừa lo.

Lâm Duệ rất dễ bị kích động vì những trải nghiệm bạo hành trước đây. Tôi không dám nghĩ nếu người bị đẩy vừa nãy là cô ấy, hậu quả sẽ ra sao.

Mặt mũi bà già kia chẳng chút áy náy, ngược lại còn mỉa mai tôi bằng giọng điệu khó chịu.

“Ôi trời, tôi còn tưởng ai. Hóa ra là cái đứa giúp việc vừa bị nhà tôi đuổi vì chê nghèo mê giàu đây mà!”

Đi theo bà ta còn có mấy bà cô thường hay nhảy múa ngoài sân, vừa nghe vậy đã đồng loạt nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường.

Tôi không muốn đôi co với bà ta, định đưa Lâm Duệ về nhà trước. Không ngờ bà ta không buông tha, còn bước tới túm lấy tay tôi:

“Sao? Đụng trúng chỗ đau của mày rồi à? Sao không cãi lại nữa?”

“Tôi nói cho cô biết, con dâu tôi nể tình thân nên không tính toán với cô, nhưng tôi thì không dễ dãi vậy đâu.”

Vừa nói, bà ta vừa vỗ tay liên tục để thu hút sự chú ý của những người xung quanh.

“Mọi người đến mà xem! Đây chính là người giúp việc từng làm ở nhà tôi. Con dâu tôi trả lương cao mỗi tháng để mời cô ta về, nhưng cô ta cả ngày chỉ biết ăn với nằm, chẳng làm được việc gì. Tôi còn bắt gặp nhiều lần cô ta ăn trộm đồ bổ dưỡng tôi mua cho con dâu nữa!”

“Bây giờ bị nhà tôi đuổi rồi, mọi người hãy nhớ kỹ gương mặt này. Sau này nếu có tìm bảo mẫu, đừng dại gì mà mời cái loại người như thế này về nhà!”

5

Mọi người xung quanh bắt đầu tụ lại, chỉ trỏ vào tôi.

Bà già độc ác nở một nụ cười gian xảo, ánh mắt như muốn nói rằng:

‘Mày dám rời khỏi nhà tao ư? Tao sẽ bôi nhọ danh tiếng mày, khiến mày không còn chỗ đứng trong cái cộng đồng này.’

Tình trạng của Lâm Duệ tệ hơn tôi tưởng.

Từ lúc bà ta chỉ vào mặt tôi mắng chửi, Lâm Duệ đã chìm vào cơn sợ hãi tột độ. Cô ấy ôm chặt lấy tai, co rúm lại ngồi bệt xuống đất, cả người run rẩy.

Mọi người càng tụ lại đông, cô ấy càng sợ hãi đến mức suýt ngất xỉu.

Tôi hoảng loạn vô cùng, chỉ biết ôm chặt cô ấy vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về từng chút để giúp cô ấy bình tĩnh lại, cố gắng đỡ cô đứng dậy.

“Biến hết đi!”

Tôi hét to với những người đang đứng trước mặt mình.

Mấy bà cô thấy tình trạng của Lâm Duệ không ổn, họ đến đây chỉ để xem chuyện gì xảy ra, không muốn dính vào rắc rối nên dần dần tránh sang một bên.

Không ngờ, bà già ác độc kia lại bước tới chắn đường tôi, còn xô đẩy tôi:

“Muốn chạy à? Dám làm mà không dám nhận à?”

Bà ta đẩy rất mạnh, cả người tôi ngả ra sau, kéo theo cả Lâm Duệ cũng suýt ngã.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, tôi xoay người để đỡ Lâm Duệ, trong đầu chỉ nghĩ rằng cô ấy không được phép bị thương.

Một tiếng rắc vang lên, mắt cá chân tôi đau nhói.

Mất một lúc tôi mới hồi phục, may mắn là Lâm Duệ không sao. Tôi đứng dậy, giơ tay đẩy bà già kia ra, giọng đầy phẫn nộ:

“Bà già điên, biến ngay! Rảnh rỗi thì ra nhà vệ sinh công cộng mà liếm bồn cầu đi, đừng đứng đây mà làm trò!”

“Tao là trưởng bối của mày, mày dám xúc phạm tao à?”

Bà ta lợi dụng sức đẩy của tôi mà ngồi bệt xuống đất, bắt đầu gào khóc:

“Ôi trời ơi! Cứu tôi với! Cô ta đánh tôi!”

“Con bé khốn nạn này đẩy tôi, cái lưng tôi sắp gãy rồi! Mọi người đều thấy đấy, chờ cảnh sát đến, mọi người phải làm chứng cho tôi nhé!”

Tiếng bà ta lớn vô cùng, chẳng có vẻ gì là bị thương nặng cả.

Gặp phải loại người hay gây rối như thế này, cách tốt nhất là phải còn “đanh đá” hơn cả họ.

Tôi cũng ngã vật ra đất, bắt đầu la hét:

“Cứu tôi với! Bà già này đẩy tôi, làm tôi trẹo chân rồi! Đau quá! Mọi người mau báo cảnh sát bắt bà ta đi!”

Giọng tôi còn to hơn bà ta, tiếng hét cũng chân thật hơn, trong lúc vật lộn, tôi vô tình đá trúng cái chân bị thương, cơn đau buốt khiến mặt tôi tái nhợt, trông thật sự giống người vừa chịu chấn thương nghiêm trọng.

Người xung quanh không phân biệt được ai đúng ai sai, đã có người lấy điện thoại ra gọi cảnh sát.

Bà già cũng bị màn diễn quá chân thật của tôi dọa đến mức bật dậy, lắp bắp chối tội.

“Không… không phải lỗi của tôi đâu, mọi người nhìn xem, tôi không có đẩy nó, là nó tự ngã mà.”

Tôi chậm rãi đứng lên, nhìn bà ta với nụ cười lạnh lùng:

“Bà không bảo là lưng mình gãy rồi sao? Giờ đứng thẳng thế này là sao?”

Bị vạch trần trò lừa bịp, mặt bà già đó tối sầm lại, đen như tro bếp.

Tôi thực sự không còn tâm trạng đôi co với bà ta nữa. Lâm Duệ trong vòng tay tôi run rẩy không ngừng, hơi thở dồn dập và gần như hoảng loạn.

Tôi ôm chặt lấy cô ấy, vừa khập khiễng bước đi vừa cố gắng giữ giọng nói dịu dàng, nhẹ nhàng an ủi:

“Đừng sợ, đừng lo, bà ta không làm hại được chị đâu, em sẽ bảo vệ chị.”

Trong khu này, bà già đó vốn đã có tiếng xấu, ai cũng biết thói côn đồ, thích gây chuyện của bà ta. Lúc này, không ai muốn dính líu đến bà ta làm gì nên tất cả đều im lặng nhường đường cho tôi và Lâm Duệ.

Thấy không ai đứng về phía mình, bà ta tức điên lên. Nhìn thấy tôi ôm Lâm Duệ với vẻ quan tâm, mắt bà ta xoay chuyển, bất ngờ lao đến túm lấy tay Lâm Duệ.

“Không được đi! Hôm nay mà không cho tôi lời giải thích, thì không ai được phép rời đi!”

“Bà chủ mới của mày là ai đấy hả? Cứ che mặt mãi là sao, không dám ra mặt à?”

“Thật đúng là loại chủ tồi mới ưa cái đứa ăn cháo đá bát như mày! Để tao xem, bà chủ mày rốt cuộc là hạng người gì!”

Lâm Duệ từ khi mắc bệnh rất nhạy cảm với việc tiếp xúc với người lạ. Ngay cả khi tôi mới đến, tôi cũng mất rất nhiều thời gian, gần như kiệt sức mới khiến cô ấy chấp nhận sự hiện diện của tôi.

Hành động của bà già này chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa.

Tôi hoảng hốt, cố gắng dùng caid chân không bị thương để đẩy bà ta ra, nhưng chưa kịp thì Lâm Duệ đã có phản ứng trước.

Cô ấy hét lên kinh hoàng, tay vung loạn xạ rồi bất ngờ vung một cái tát mạnh vào mặt bà già.

Bốp!

Một âm thanh chát chúa vang lên, cả không gian như đông cứng lại.

Tiếp theo đó là tiếng la hét thảm thiết như bị giết của bà già ghê tởm kia.

Lâm Duệ đã đến ngưỡng của cơn khủng hoảng, cô ấy vung tay, đá chân loạn xạ, liên tục đấm đá vào người trước mặt, miệng gào lên:

“Biến đi! Biến ngay! Đừng chạm vào tôi!”

Bà già kia bị đánh bất ngờ nên không kịp phản ứng lại, lãnh đủ mấy cú đấm đá, nửa mặt sưng lên như một cái bánh bao.

Bà ta định phát tác, nhưng đột nhiên từ phía sau đám đông có một tiếng hét lớn vang lên.

“Mọi người đang làm gì ở đây vậy?”

Đó là giọng của Lâm Sương.

Và sau lưng chị ấy là một đội vệ sĩ mặc đồ đen.

6

Vừa bước vào khu chung cư, nghe thấy tiếng ồn, Lâm Sương lập tức dẫn bảo vệ chạy tới.

Tôi cố gắng ôm chặt Lâm Duệ đang hoảng loạn vào lòng, nhẹ nhàng an ủi:

“Ổn rồi, ổn rồi, không sao đâu.”

Dưới sự vỗ về của tôi, dần dần cô ấy bình tĩnh lại.

Mọi người xung quanh cũng tản đi, chỉ còn bà mẹ chồng của chị họ ngồi bệt trên đất, một nửa khuôn mặt sưng vù. Bà ta co rúm lại, run rẩy đối diện với đám vệ sĩ áo đen, không dám nói một lời, hoàn toàn mất đi bộ dạng hống hách, ngang ngược ban nãy.

Sau khi bác sĩ gia đình kiểm tra sơ bộ thì biết được chân tôi chỉ bị trẹo, may mắn không tổn thương đến xương, còn vết trầy xước trên tay cũng không nghiêm trọng lắm.

Tôi vội vàng xin lỗi Lâm Sương:

“Chuyện hôm nay là lỗi của em. Lúc đầu em chỉ nghĩ thời tiết đẹp, thấy Lâm Duệ có vẻ ổn nên mới dẫn cô ấy ra ngoài dạo một chút.”

“Em không ngờ lại đụng phải bà già quá quắt đó trong khu này.”

Ngoài sự lo lắng cho Lâm Duệ, trong lòng tôi tràn ngập cảm giác tự trách.

Lâm Sương đã đặt rất nhiều niềm tin vào tôi, vậy mà vì sai lầm của tôi, Lâm Duệ suýt gặp chuyện. Tôi không dám tưởng tượng nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân.

Thậm chí, tôi đã chuẩn bị tinh thần bị sa thải.

Lâm Sương nhìn tôi chằm chằm nửa phút, sau đó bước tới vỗ vai tôi.

Chị ấy chưa kịp nói gì thì phía sau vang lên một giọng nữ khác:

“Chị à, không được, em không cho phép chị sa thải cô ấy.”

Tôi lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm khi thấy Lâm Duệ từ trong phòng bước ra, trông cô ấy đã bình tĩnh hoàn toàn.

Cô ấy tiến đến, khoác lấy tay tôi và nũng nịu với Lâm Sương:

“Chị à, em phải mất bao lâu mới quen được với việc có Liễu Tiểu bên cạnh, chị đừng sa thải cô ấy nhé?”

“Chuyện hôm nay không phải lỗi của cô ấy. Khi bà già đó đến tấn công em, cô ấy luôn đứng ra bảo vệ em.”

“Và hơn nữa…”

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full


Bình luận