Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH572 - Chuyến Du Lịch Cuối Cùng

Chương 2



2

Bình tĩnh lại, tôi bắt đầu kiểm kê vật tư.

Chiếc xe RV chạy bằng điện, trên nóc có sáu tấm pin năng lượng mặt trời nên không lo thiếu điện.

Trong xe có đầy đủ đồ dùng, vì chuyến đi này là hành trình đường dài.

Gạo chất đầy một bao lớn, rau quả chất chật tủ lạnh.

Ngay cả đồ ăn vặt cũng được chuẩn bị đủ loại.

Về nước sinh hoạt, sáng nay bố vừa mới đổ đầy bình nước. Nếu tiết kiệm, ít nhất có thể dùng được nửa tháng.

Sau cơn phấn khích, bụng tôi bắt đầu réo lên.

Không cần phải nấu cơm tối, tôi mở hẳn một hộp mì ly, còn phóng khoáng thêm một cái đùi gà.

Bình thường những món ăn vặt thế này đều là đồ “riêng” của Tiểu Mãn, tôi thậm chí không được liếc nhìn.

Nếu không sẽ bị bố chửi là “đồ tham ăn”.

Mùi mì thơm nhanh chóng lan khắp không gian, tôi lăn một vòng trên chiếc giường công chúa màu hồng của Tiểu Mãn.

Trong xe RV này vốn không có chỗ cho tôi — Tiểu Mãn không thích ngủ chung với người khác, nên tôi phải trải đệm nằm dưới sàn mỗi đêm.

Ở nhà thì đỡ hơn một chút, ít ra còn được nằm ngoài ban công.

Nhưng bây giờ, cả chiếc RV này là của tôi!

Tôi sung sướng đến mức chỉ muốn hét to lên, nhưng ngay sau đó, một tiếng chuông điện thoại vang lên.

Điện thoại tôi… có cuộc gọi đến?!

Tôi sững người — chẳng phải đây là thế giới hoang tàn sao? Sao lại còn có sóng điện thoại?!

Tay tôi chạm vào gói thuốc chuột trong túi, cảm giác phấn khích bỗng tụt xuống đáy.

Nếu những dòng chữ kia là giả, thì cùng lắm mọi người cùng chết, thế là xong.

Nghĩ đến đó, tôi hít sâu một hơi, lấy điện thoại ra.

Thì ra không phải có mạng, mà là trước lúc xuất phát, bố tôi lo ngoài hoang dã không có tín hiệu,

Nên đã cài một ứng dụng mạng xã hội nội bộ lên điện thoại của cả nhà.

Ứng dụng đó có thể giúp liên lạc trong một khoảng cách nhất định.

Tôi liếc nhìn ba người họ ở xa — nhảy nhót như ba con khỉ.

Mặt trời vẫn chưa lặn, ba người họ chỉ dám di chuyển theo bóng râm của tán cây, bố tôi vừa lầm bầm chửi vừa cầm điện thoại gọi cho tôi.

Thấy cảnh đó, tôi bèn bắt máy.

Vừa kết nối, bố tôi đã gào lên: “Mẹ kiếp cái nắng này! Như có độc ấy! Con chết tiệt kia còn không mau lái xe tới đón chúng tao?”

Bên cạnh vang lên giọng yếu ớt mềm mại của Tiểu Mãn.

“Chị ơi mau lên nhé, tiện pha cho em ly Americano đá luôn.”

“Nghe thấy chưa? Mở thêm cho tao một chai bia lạnh. Trong vòng mười phút không thấy mày tới, tao lột da mày ra!”

Bố tôi hét lớn bên cạnh, mẹ thì dịu dàng lau mồ hôi trên trán ông.

Tôi bật cười — họ vẫn chưa nhận ra tình hình thật sự.

Người nên lo “bị lột da” bây giờ… không phải là tôi.

“Câm rồi à? Tao đang nói mày đó, có nghe không hả?”

Thấy tôi im lặng, bố tức giận gào lên.

“Tốt lắm, mày cứ đợi đó. Đứng yên đấy, tao tới ngay.”

Nói xong, tôi cúp máy.

Từ tốn lấy ly thủy tinh chân cao ra, pha cho mình một ly cappuccino, còn vẽ thêm hình bông hoa méo mó.

Kéo cái bàn đến cạnh cửa sổ, tôi vừa ăn mì ly vừa nhìn ba người họ chen chúc dưới bóng cây.

Coi như có chút giải trí cho bữa tối.

Quả nhiên, du lịch một mình vẫn là sướng nhất.

Bố tôi thấy tôi mãi không xuất hiện, bắt đầu gọi tới liên tục.

Còn ngoài cửa sổ, ba người khi nãy còn bình thản giờ bắt đầu bước qua bước lại lo lắng.

Khi cuối cùng tôi cũng chịu bắt máy, mẹ tôi vội lên tiếng dỗ dành: “Con gái ngoan, con đang ở đâu? Mau tới đón bố mẹ về đi.”

Bố tôi thì vẫn nổi trận lôi đình: “Cô còn dỗ nó làm gì? Đại Mãn, tao nói cho mày biết, nếu trong vòng năm phút mày không tới, thì cứ ở lại hoang dã mà tự sinh tự diệt đi! Từ nay tao không có đứa con gái như mày nữa!”

Tiếc là tôi chẳng còn sợ hãi gì nữa, ngược lại còn phá lên cười.

Bố tôi tức tối hỏi tôi cười cái gì, tôi thong thả trả lời: “Vậy thì coi như từ giờ không có đứa con gái như tôi đi. Dù sao các người cũng chỉ thương Tiểu Mãn mà.”

“Dắt con gái cưng của các người mà sống sót giữa hoang dã đi.”

Đầu dây bên kia im bặt, hình như không ngờ tôi — con bé trước giờ luôn cam chịu — lại dám nói ra những lời như vậy.

Một lúc sau, bố tôi mới gằn ra một câu: “Tao thấy mày đúng là muốn chết!”

Tiếc là, với tôi bây giờ ông ta chẳng khác gì một con hổ giấy.

Tôi chẳng sợ chút nào.

3

Đột nhiên, Tiểu Mãn hét lên kinh ngạc:
“Bố ơi! Con thấy mấy dòng chữ kỳ lạ!”

“Thế giới hoang tàn gì đó…”

“Bố ơi, mình nhất định phải giành lại xe RV! Xe đó mới là nơi an toàn nhất.”

“Chỉ cần ở trong xe chịu đựng một tháng, là mình có thể về nhà được rồi!”

Nghe tiếng ồn ào bên đó, tôi khẽ nhướng mày — Tiểu Mãn cũng nhìn thấy dòng chữ à?

Tiếc rằng dòng chữ em thấy bị trễ thời gian, những thông tin đó tôi đã biết từ lâu rồi.

Càng đáng tiếc hơn là… xe RV bây giờ đang ở chỗ tôi.

Nhưng câu nói tiếp theo của bố lại khiến tôi toàn thân cứng đờ:
“Chờ đến tối, không còn phóng xạ nữa thì chúng ta đi tìm xe. Bố có định vị trong tay đây.”

Bên kia, bố loay hoay với điện thoại vài giây, rồi bỗng ngẩng đầu lên.

Ánh mắt như thể xuyên qua không gian, đối diện với tôi từ xa.

Đúng lúc đó, dòng chữ quen thuộc hiện lên giữa không trung:
【Thế giới hoang tàn sẽ tối hẳn lúc 5 giờ 30.】

Mà hiện tại, còn chưa đầy mười phút nữa là trời tối.

Tuy xe RV có thể khởi động và chạy bất cứ lúc nào, nhưng rừng về đêm vô cùng nguy hiểm, tôi không dám mạo hiểm tùy tiện di chuyển.

Thế nhưng, tôi cũng không thể ngồi yên chờ chết.

Tôi biết rất rõ, một khi ba người họ vào được trong xe, thì tôi chắc chắn sẽ bị đá ra ngoài.

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full


Bình luận