Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH620 - TÔI KHÔNG LÀM MẸ KẾ

Chương 2



Prev Next

Thậm chí còn để người khác sinh con cho mình.

Tôi biết anh rất thích trẻ con.

Sau khi hồi phục, tôi cùng anh đi nhận nuôi đứa con trai hiện tại.

Mỗi lần nó bị cảm sốt, tôi thức trắng đêm chăm sóc bên giường.

Những nơi nó muốn đi, những thứ nó muốn có, tôi đều cố gắng dốc lòng mang đến trước mặt nó.

Khi đó, nó sẽ là đứa đầu tiên chạy đến ôm tôi thật chặt mỗi khi tôi về nhà.

“Mẹ ơi, con nhớ mẹ lắm.”

Cũng sẽ khi thấy tôi đau đầu vì công việc, mang đến một cốc sữa nóng, nhẹ nhàng mát xa cho tôi.

“Mẹ à, mẹ nghỉ ngơi một chút đi.”

Thế nhưng, đứa bé từng yêu tôi đến vậy,

lại chỉ vì tôi không thích Lâm Tịch mà không chút do dự đứng về phía cô ta.

Tôi hít sâu một hơi dài, đợi sắp xếp xong căn nhà bên Nam Thành,

rồi gửi một tin nhắn cho Cố Nam Phong:

“Giấy ly hôn và văn bản từ bỏ quyền nuôi dưỡng, tôi đã ký rồi.”

“Tìm thời gian đi làm thủ tục.”

“Con trai, để anh nuôi.”

4

Tin nhắn gửi đi không bao lâu, Cố Nam Phong đã vội vàng chạy tới,

phía sau còn có đứa con trai với vẻ mặt tủi thân.

“Vãn Thanh, em đừng nói những lời nóng giận!”

Tôi rót cho mỗi người một ly nước, thái độ khách sáo, xa cách.

“Em không nói giận gì cả, chỉ là muốn thành toàn cho gia đình bốn người các anh.”

Cố Nam Phong nhíu mày, có chút bực bội:

“Anh chẳng phải đã hứa rồi sao?

Chờ Lâm Tịch ở cữ xong, con lớn một chút, anh sẽ đưa cô ấy ra nước ngoài.”

“Giờ cô ấy còn yếu, em đừng ép quá được không?”

Tôi cười.

“Rõ ràng là các người làm sai, giờ lại nói là tôi đang ép buộc?”

Anh ta nhìn tôi trân trối, một lúc lâu không nói được gì.

Tôi chỉ thấy nực cười, từng chữ từng lời nói rõ ràng:

“Thuốc không thể là thứ mà một đứa trẻ mười ba tuổi dễ dàng có được.

Còn Lâm Tịch, vừa mới mang thai mà giờ con đã tám tháng?”

“Anh đã sai ngay từ bước đầu tiên, vậy mà vẫn dung túng cô ta sai tiếp bước thứ hai!”

Tôi bắt đầu mất kiểm soát, Cố Nam Phong luống cuống muốn ôm tôi lại nhưng bị tôi hất ra.

“Anh biết anh sai rồi… Nhưng đứa bé đã sinh ra, anh không thể bỏ rơi nó được, nó là một sinh mạng mà.”

“Hơn nữa, anh đã hứa với cha cô ta là sẽ chăm sóc cô ấy.”

Tôi cảm thấy nỗi chua xót trong tim gần như khiến tôi nghẹt thở.

“Vậy sao anh không đưa cô ta đến trung tâm chăm sóc sản phụ?

Người ở đó chuyên nghiệp hơn anh nhiều.”

“Anh cứ nói sau này sẽ đưa cô ta ra nước ngoài, vậy mà đến trung tâm sinh sản còn không nỡ, nói gì đến nước ngoài!”

“Anh bảo anh không thể phụ lòng cha cô ta, còn tôi thì sao?

Anh để tôi ở chỗ nào trong lòng mình?”

Anh im lặng, định nói gì đó,

nhưng con trai lại ngắt lời với vẻ không tán thành:

“Mẹ à, mẹ ích kỷ quá rồi đó.

Bố chỉ muốn có một đứa con ruột thôi mà, có gì sai chứ?”

“Chuyện này vốn là lỗi của mẹ không thể sinh con, mẹ dựa vào đâu mà trách bố?!”

Nhìn đứa con trai trước mặt, mắt tôi cay xè.

“Cố Cảnh Trạch, con có biết bỏ thuốc là phạm pháp không?!”

Con trai kinh ngạc, lúng túng. Cố Nam Phong ôm lấy nó thật chặt.

“Vãn Thanh, có chuyện gì thì cứ trách anh, con chỉ muốn tốt cho anh thôi.”

Nhìn cảnh tượng trước mắt, tôi không còn sức để tranh cãi.

“Vậy thì, Cố Nam Phong, chúng ta ly hôn đi.”

“Anh và con trai, tôi đều không cần nữa.”

Trong mắt anh ta lóe lên vẻ giằng xé và không nỡ.

“Vãn Thanh…”

“Mẹ à…”

Anh còn chưa kịp nói hết câu thì điện thoại vang lên.

Tiếng Lâm Tịch khóc nức nở vang lên qua điện thoại:

“Chú ơi, xin lỗi, con không thể ở bên đứa trẻ này nữa rồi…”

“Nếu thím muốn con mẹ con con chết, thì chúng con chết là được!”

Cố Nam Phong trừng mắt nhìn tôi, gương mặt đầy tức giận.

“Thẩm Vãn Thanh! Nếu Lâm Tịch và đứa bé thật sự xảy ra chuyện, anh sẽ không tha cho em!”

Tôi không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn anh đứng dậy bỏ đi trong vội vàng.

Khi cánh cửa khép lại, tôi bật cười khẽ.

Anh thậm chí còn chẳng hỏi tôi lấy một câu, đã vội tin Lâm Tịch rồi.

Khi đến nơi, cổ tay Lâm Tịch đã bị rạch vài nhát, đứa bé nằm bên cạnh khóc thảm thiết.

“Lâm Tịch, em yên tâm, anh tuyệt đối không để em xảy ra chuyện…”

Khi lướt ngang tôi, ánh mắt Cố Nam Phong đầy hận thù.

Nhìn ánh mắt căm ghét ấy, toàn thân tôi run rẩy không ngừng.

Con trai ôm một đống giấy tờ lao vào nhà,

mắt đỏ hoe gào lên:

“Mẹ à, chị Lâm Tịch đã làm gì sai mà mẹ lại đối xử với chị như vậy?!”

“Mẹ đem chuyện chị ấy chưa chồng mà mang thai, là tiểu tam, dán khắp nơi, mẹ định ép chị ấy đến chết sao?!”

Tôi lùi lại, lắc đầu, nhìn đống giấy bị ném vào người mình.

“Không phải mẹ làm.”

Cố Nam Phong nhìn tôi đầy thất vọng.

“Vãn Thanh, em quá đáng thật rồi!”

Lúc này Lâm Tịch tỉnh lại, vừa khóc vừa giằng lấy con dao gọt hoa quả trên bàn.

“Tôi là tiểu tam mặt dày không biết xấu hổ, vậy để tôi chết đi!”

“Tất cả đều là lỗi của tôi, thím ơi, chỉ xin thím tha cho con tôi!”

Cố Nam Phong vội ngăn cô ta lại, quay sang tôi gầm lên:

“Xin lỗi đi!”

“Tôi không làm, thì không xin lỗi.”

Nghe vậy, Lâm Tịch lại bắt đầu khóc lóc vùng vẫy.

Ánh mắt đỏ ngầu của Cố Nam Phong nhìn tôi, giọng nói run rẩy:

“Vãn Thanh, coi như anh xin em…”

“Tiểu Tịch thật sự không thể xảy ra chuyện…”

“Anh xin em, vì anh, vì gia đình này, em xin lỗi một câu được không…”

Tôi cảm thấy trái tim mình như bị đâm hàng vạn mũi dao.

Tay nắm chặt thành quyền, móng tay cắm sâu vào da thịt, cuối cùng mới giữ lại được chút lý trí cuối cùng.

“Được.”

Tôi sẽ xin lỗi.

Xem như là, đoạn tuyệt hoàn toàn với Cố Nam Phong, và cái gọi là “gia đình” này.

 

5

Sau khi Lâm Tịch tỉnh lại, tôi vừa định mở miệng,

cô ta liền kích động muốn vùng dậy khỏi giường, vết thương nơi cổ tay vì cử động mạnh lại rách ra.

Nhưng cô ta dường như chẳng cảm nhận được chút đau đớn nào, mắt đỏ hoe rơi lệ, tha thiết cầu xin tôi:

“Thím ơi, con xin thím, đừng nói với người khác rằng con là tiểu tam nữa có được không!”

“Con không thể để con trai mình có một người mẹ là tiểu tam… Thím sẽ hủy hoại cuộc đời nó mất!”

Lúc y tá chạy đến, Lâm Tịch đang vùng khỏi vòng tay Cố Nam Phong, quỳ rạp trước mặt tôi.

“Các người đang làm gì vậy?!”

“Người ta vừa mới sinh xong, giờ thì ép người ta tự sát, giờ lại bắt cô ấy quỳ, chẳng lẽ các người không muốn để cô ấy sống tiếp sao?!”

Y tá giận đến mức suýt nữa định báo cảnh sát.

Cố Nam Phong vội vàng ngăn cô lại, nhẹ nhàng khuyên nhủ rồi tiễn cô đi.

Con trai tôi thì lao lên, đẩy tôi một cái.

“Sao mẹ lại đối xử với chị Lâm Tịch như vậy! Chị ấy vì nhà họ Cố mà hy sinh nhiều đến thế, sao mẹ còn chưa chịu buông tha chị ấy?!”

“Mẹ không xứng là mẹ của con! Mẹ thật lạnh lùng và tàn nhẫn!”

Nhưng trước kia, chính nó từng ôm tôi mà nói:

“Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất thế giới, con yêu mẹ nhất.”

Thế mà bây giờ, ngay cả khi tôi đã chuẩn bị xin lỗi,

tôi vẫn bị mắng là máu lạnh vô tình.

Cứ như thể, tôi đứng đây, chính là một sai lầm.

Sau khi vết thương của Lâm Tịch được băng bó lại,

Cố Nam Phong không muốn chuyện lan rộng, lập tức bế cô ta lên xe.

Tôi hít sâu một hơi, vừa định rời đi thì Cố Nam Phong kéo tay tôi lại.

“Vãn Thanh, anh còn phải làm thủ tục xuất viện, trên xe chỉ có mẹ con cô ấy, anh không yên tâm lắm.”

“Em có thể… trông họ một lát giúp anh không?”

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 643	Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai

#GSNH 643 Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai

Full
#GSNH 693	Thì ra tôi chỉ là kẻ thay thế

#GSNH 693 Thì ra tôi chỉ là kẻ thay thế

Full
#GSNH617- Tôi Chọn Vứt Bỏ Quá Khứ

#GSNH617- Tôi Chọn Vứt Bỏ Quá Khứ

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#GSNH 658	Xuân Về Chốn Cũ

#GSNH 658 Xuân Về Chốn Cũ

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full


Bình luận