#GSNH 627 - Anh Tuyệt Đói Chung Thủy
Chương 4
4
Thì ra trong lòng anh ta, tôi chưa từng có giá trị.
Anh ta làm sao có thể thật lòng yêu tôi được chứ.
Tôi đặt điện thoại xuống, nước mắt làm ướt đẫm gối.
Một đêm trằn trọc, không sao chợp mắt.
Trời vừa hửng sáng, điện thoại reo vang.
Là cuộc gọi của Lục Thâm.
“Vợ ơi, ngủ ngon không?”
Giọng anh ấy mang theo sự phấn khích không thể che giấu:
“Anh vừa đáp xuống Milan. Trên máy bay hơn chục tiếng mà phấn khích đến mức không ngủ được chút nào. Thật không thể tin nổi là em thực sự đã lấy anh rồi.”
Giọng điệu anh ấy bỗng trở nên dịu dàng:
“Vợ à, anh bắt đầu nhớ em rồi đấy, em có nhớ anh không?”
Vợ?
Cách gọi này khiến tôi bừng tỉnh.
Lúc này tôi mới chợt nhớ, ngày hôm qua trong cơn tức giận, tôi đã đi đăng ký kết hôn với Lục Thâm.
“Vợ ơi? Sao em không nói gì vậy? Em… có phải em hối hận rồi không?”
Giọng anh ấy đầy uất ức và tủi thân.
“Không đâu.” – Tôi nhẹ nhàng đáp.
Tôi và Lục Thâm lớn lên bên nhau, dù không chắc anh ấy có thật sự yêu tôi hay không, nhưng ít nhất tôi hiểu rõ con người anh ấy.
Nhà họ Lục cũng môn đăng hộ đối, là một lựa chọn hôn nhân rất phù hợp.
Đầu dây bên kia rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, rồi hào hứng trở lại:
“Ngày mai anh sẽ về ngay! Chúng ta đi chọn nhẫn cưới nhé! Dù đăng ký vội vàng, nhưng cầu hôn, lễ cưới… những nghi thức quan trọng này nhất định không được thiếu!”
“Em chỉ cần yên tâm làm cô dâu đẹp nhất, mọi việc còn lại cứ để anh lo.”
Tôi không nhịn được bật cười, đồng ý với sắp xếp của anh ấy.
Đó chính là Lục Thâm.
Bên cạnh anh ấy, tôi luôn được che chở, chỉ cần theo sau là đủ.
Còn Cố Bắc Nham…
Trong ký ức, luôn là bóng lưng bận rộn vội vã của anh ta. Ngay cả chuyện đăng ký kết hôn cũng là tôi chủ động đề xuất.
Khi ấy anh ta nhíu mày nói: “Mới năm năm thôi mà, cưới có phải hơi sớm không?”
Yêu hay không yêu, thì ra lại khác biệt rõ ràng đến vậy.
Suốt cả một ngày, Cố Bắc Nham bặt vô âm tín.
Ngược lại, mẹ anh ta lại không chờ nổi mà gọi điện tới, giọng điệu đầy cao ngạo và đắc ý:
“Chuyện của Bắc Nham với Vi Vi chắc cô rõ cả rồi nhỉ? Giờ Vi Vi đang mang thai cháu đích tôn nhà họ Cố, chúng tôi sẽ không để con bé thiệt thòi đâu. Bắc Nham nhất định sẽ cưới nó. May mà hôm qua nó chưa đăng ký kết hôn với cô, đúng là ông trời có mắt!”
“Tôi nói rồi, cô với nó vốn không hợp. Nhà họ Lâm ba đời làm kinh doanh, còn nhà họ Cố chúng tôi đời đời làm nghề y, căn bản là khác biệt quá lớn, đúng không?”
Tôi bật cười lạnh:
“Bác gái, tôi và Cố Bắc Nham đã chia tay rồi. Sau này nếu không có chuyện gì chính đáng, làm ơn đừng liên lạc với tôi nữa.”
Đầu dây bên kia rõ ràng sững người, chắc không ngờ tôi – người xưa nay luôn nhẫn nhịn – lại trả lời như vậy.
Bà ta vừa định nổi giận thì tôi đã dứt khoát cúp máy.
Bà lập tức gọi lại mấy cuộc.
Tôi không ngần ngại chặn số bà ta, rồi cũng chặn toàn bộ liên lạc với Cố Bắc Nham.
Tôi xoá sạch những tấm ảnh có anh ta, và cùng với đó, xoá sạch cả tình cảm năm năm trời.
Hôm sau, khi tôi đang thử nhẫn cưới trong tiệm trang sức thì bất ngờ chạm mặt Cố Bắc Nham và Dương Vi Vi.
Anh ta đang hào hứng đặt làm một bộ nữ trang đắt đỏ cho Vi Vi, còn cẩn thận đặt thêm một chiếc vòng bạc cầu phúc cho đứa bé chưa ra đời.
Thấy tôi thử nhẫn cưới, sắc mặt Cố Bắc Nham lập tức u ám:
“Lâm Nhu! Tôi bảo cô về nhà suy ngẫm, vậy mà cô lại chạy đi mua nhẫn cưới? Cô tưởng như vậy tôi vẫn sẽ cưới cô chắc?”
Anh ta thô bạo nắm lấy tay tôi, giật mạnh chiếc nhẫn, trả lại cho nhân viên bán hàng.
“Chúng tôi không lấy nhẫn nữa, cảm ơn.”
Viền kim cương cào rách ngón tay tôi, máu lập tức trào ra.
Nhân viên vội vàng định lấy băng gạc băng bó, nhưng Cố Bắc Nham lạnh giọng ngăn lại:
“Vết xước nhỏ thôi, không cần phiền phức.”
Tôi không thèm để tâm đến anh ta.
Tự lau vết máu, rồi quay sang nói với nhân viên:
“Làm ơn, đưa tôi thử chiếc nhẫn khi nãy.”
Cố Bắc Nham lập tức giữ chặt cổ tay tôi, quát lên:
“Tôi nói chưa rõ ràng sao? Hôm nay không được mua nhẫn!”
Mọi người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán…
“Cô bầu kia mới là vợ chính thức đúng không? Còn con tiểu tam này cũng ghê thật, dám trơ mặt đến chọn nhẫn cưới.”
“Không biết xấu hổ! Làm tiểu tam còn đòi danh phận, giờ bị đàn ông mắng cho cũng đáng.”
Dương Vi Vi thấy tình hình như vậy thì lập tức tỏ vẻ khuyên can:
“Chị Lâm Nhu, chị đừng làm ầm lên nữa, bao nhiêu người nhìn thế này em cũng thấy ngại lắm… Hay là em tặng chị cái nhẫn mà anh Bắc Nham mới mua cho em, chị xem có thích không?”
(Còn tiếp)
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰