#GSNH 684 Phù Dâu Dùng Chung Thợ Trang Điểm Với Tôi, Tôi Không Cưới Nữa!
Chương 2
Tôi không thể chịu nổi sự ấm ức này. Nếu hôm nay mọi chuyện không theo ý tôi, đám cưới này, tôi sẽ không kết hôn nữa.
2
Sau một hồi lằng nhằng qua điện thoại, La Vũ Tình cuối cùng cũng chịu thua.
“Lão Cố, hôm nay là ngày trọng đại của cậu, tớ chắc chắn sẽ không phá đám đâu.”
Cô ta rưng rưng như sắp khóc đến nơi.
Một lúc sau, cô ta cuối cùng cũng thay lại bộ váy phù dâu.
Tôi ngồi trước bàn trang điểm, để chuyên viên làm tóc cho mình mà không thèm liếc nhìn cô ta.
Một giờ sau, khi tôi trang điểm xong, cô ta cũng đã hoàn thành lớp trang điểm của mình và bước tới.
Nghĩ lại cũng thật nực cười.
Cố Tư Triết vậy mà lại nói cô ta đến kẻ lông mày cũng không biết. Lớp trang điểm này chẳng phải rất đẹp sao?
Đúng là giỏi giả vờ.
Mọi thứ đã sẵn sàng.
Mẹ và các cô bạn thân của tôi đều đang bận rộn lo liệu mọi việc, từ đạo cụ cho các trò chơi nhỏ, chuẩn bị trà và nước cho nghi thức dâng trà…
Chỉ có La Vũ Tình từ đầu đến cuối ngồi lì trên sofa lướt điện thoại. Tiếng video ngắn cứ liên tục vang lên khiến tôi càng thêm bực bội.
Bạn thân của tôi không chịu nổi trước:
“Này… Vũ Tình à, chúng tớ đang chuẩn bị cho các trò chơi lát nữa, phiền cậu đi đun chút nước được không?”
Cô ta làm như không nghe thấy, tiếp tục cắm mặt vào điện thoại.
“… Vũ Tình?”
“Tôi đến đây làm phù dâu, không phải làm người hầu cho cô dâu.”
“Chỉ là kết hôn thôi mà, thật sự tưởng mình là công chúa chắc.”
Cô ta lạnh lùng lườm bạn tôi một cái.
Cho đến khi nhà trai đến đón dâu, cô ta vẫn không hề nhúc nhích. Nhưng vừa nghe thấy tiếng đoàn đón dâu, cô ta liền tỉnh táo hẳn, xách váy chạy ra đứng hàng đầu.
Hội phù dâu đã chuẩn bị các câu hỏi, chỉ khi trả lời đúng mới được mở cửa. La Vũ Tình đột nhiên ngắt lời bạn tôi, hỏi một câu chẳng ăn nhập:
“Lão Cố, lần đầu tiên chúng ta ngủ chung là khi nào?”
Câu hỏi vừa dứt, cả hiện trường đều im phăng phắc. Bạn thân tôi không nhịn được nữa, đẩy cô ta ra sau.
“Cô đến đây để phá đám đúng không?”
“Không biết nói chuyện thì có thể im đi được không?”
Cố Tư Triết ở bên ngoài cửa cũng ngớ người:
“Vũ Tình, cậu đừng nói bậy! Chúng ta là anh em tốt, ngủ chung với nhau bao giờ?”
Tiểu Lỗi trong đội phù rể lại chẳng nể nang gì:
“Lão Cố, hồi cấp ba chúng ta đi Bắc Đới Hà ngắm tuyết, lúc đó chỉ còn một phòng, cả năm đứa chúng ta đều ngủ chung một giường cậu quên rồi à?”
“Khách sạn không có điều hòa, cậu sợ Vũ Tình lạnh nên đã ôm cô ấy ngủ cả đêm đấy!”
“Câm miệng đi tổ tông!”
Giọng Cố Tư Triết hoảng hốt tột độ.
“Vợ ơi, em đừng nghe họ nói linh tinh!”
Móng tay tôi bấu chặt vào lòng bàn tay. Tôi cắn răng kìm nén cơn giận.
Bạn thân tôi vội vàng chuyển chủ đề, hỏi vài câu vu vơ rồi đòi tiền lì xì.
Cánh cửa cuối cùng cũng được mở ra.
Tiếp theo là phần tìm giày cưới. Tôi chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành các thủ tục, nhưng đôi giày lại không tài nào tìm thấy. Cố Tư Triết lo lắng đi đi lại lại, đội phù rể thì suýt nữa lật tung cả căn phòng.
Lúc này, bạn thân tôi ghé vào tai tôi thì thầm:
“Lúc nãy tớ hình như thấy La Vũ Tình lén ném thứ gì đó xuống lầu… Không lẽ là giày cưới?”
(Còn tiếp)
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰