#GSNH 684 Phù Dâu Dùng Chung Thợ Trang Điểm Với Tôi, Tôi Không Cưới Nữa!
Chương 3
Tim tôi thót lại. Cơn giận bùng lên, tôi không còn giữ kẽ nữa, lớn tiếng chất vấn: “La Vũ Tình, có phải cô đã ném giày cưới của tôi đi không?”
Cô ta giật mình, sắc mặt hơi tái đi.
“… Đâu có.”
“Không có à, trong phòng có camera, kiểm tra là biết ngay thôi.”
La Vũ Tình hoảng hốt thấy rõ.
“… Tôi chỉ muốn làm cho trò chơi thêm phần kịch tính thôi mà.”
“Vũ Tình, cậu bị điên à?” Cố Tư Triết cuối cùng cũng nổi giận, vội vàng chạy xuống lầu.
Một lúc sau, anh ta xách đôi giày cưới dính đầy bùn đất trở về, mặt trắng hơn cả giấy.
“Vợ ơi… cái này…”
Mẹ tôi nhìn thấy đôi giày, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Tiểu Cố, bạn thân của cháu có ý gì vậy?”
“Hôm nay là ngày vui của hai đứa, cô ta đến đây để phá đám à?”
“Mẹ, mẹ, là lỗi của con…”
“Đừng gọi tôi là mẹ, chưa dâng trà thì tôi vẫn chưa phải là mẹ của cậu.”
Không khí rơi xuống điểm đóng băng. Mấy gã phù rể vô duyên của Cố Tư Triết còn đến giảng hòa:
“Giày tìm được rồi còn gì? Có cần phải nổi giận thế không?”
“Lão Cố, cậu quá đáng rồi đấy, Vũ Tình cũng không cố ý, cậu không thấy cô ấy sắp khóc rồi à?”
“Tất cả im đi! Hôm nay tôi kết hôn, vợ tôi là quan trọng nhất!” Cố Tư Triết cẩn thận nhìn tôi.
“Vợ ơi, anh sẽ giặt sạch giày cho em ngay.”
Tôi lắc đầu.
“Đôi giày này em sẽ không đi nữa.”
“Bây giờ đi mua cho em một đôi mới.”
Một phù rể chen vào: “An Nhiên, cô không cần phải làm mình làm mẩy thế chứ? Giặt sạch giày là được rồi mà?”
Tôi hít một hơi thật sâu, giật lấy đôi giày từ tay Cố Tư Triết và ném thẳng vào người Tiểu Lỗi.
“Hôm nay là đám cưới của tôi, nếu anh không hài lòng, có thể biến đi.”
“Cô…”
“Đừng nói nữa! Tôi đi mua giày ngay đây.”
Cố Tư Triết cởi áo vest, quay người ra khỏi cửa. Nửa tiếng sau, đôi giày mới được mua về. Cố Tư Triết mệt đến mức mồ hôi đầm đìa.
“Vợ ơi, là lỗi của anh, em rộng lượng đừng chấp nhặt với anh nữa.”
Anh ta quỳ một gối, đi giày cho tôi rồi bế tôi lên xe. La Vũ Tình đứng bên cạnh với đôi mắt đỏ hoe, trông như thể đã phải chịu đựng nỗi oan ức tày trời. Tôi lười để ý đến cô ta, chỉ mong cô ta biết điều mà biến đi cho khuất mắt.
Nhưng mặt cô ta quá dày.
Cô ta cũng lẽo đẽo theo sau và lên xe.
Tôi không ngờ rằng, lúc đó, cô ta đang ấp ủ một âm mưu độc ác để hại tôi.
3
Các thủ tục sau đó diễn ra khá suôn sẻ. Sắp đến giờ tiến vào lễ đường, thì đúng lúc này, mẹ tôi lại bị bà nội của Cố Tư Triết gọi đi. Một dự cảm chẳng lành len lỏi trong tôi, nhưng tôi lại tự nhủ mình chỉ đang nghĩ nhiều.
Tôi và Cố Tư Triết tay trong tay tiến vào lễ đường. Người chứng hôn đọc xong lời chúc phúc, MC cũng đã đọc xong lời khai mạc.
Theo như kịch bản, tiếp theo sẽ là phần tôi và Cố Tư Triết trao nhau lời thề nguyện. Nhưng MC lại đột ngột thay đổi, nói rằng có thêm một tiết mục nữa.
Tiết mục này, hoàn toàn không ai thông báo cho tôi.
Tôi quay sang nhìn Cố Tư Triết, giật nhẹ tay áo anh ta. Nhưng anh ta từ đầu đến cuối không nhìn tôi, khuôn mặt nghiêng đi đầy vẻ chột dạ.
“Đây là một phong tục truyền thống ở quê của chú rể, cô dâu mới muốn về nhà chồng thì trước hết phải để nhà trai ‘bước qua ngưỡng cửa’!”
(Còn tiếp)
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰