#GSNH 684 Phù Dâu Dùng Chung Thợ Trang Điểm Với Tôi, Tôi Không Cưới Nữa!
Chương 4
Tôi chưa từng nghe nói đến cái gọi là “bước qua ngưỡng cửa” là gì. Vừa định hỏi, mấy gã phù rể đã xông đến giữ chặt tôi lại.
“Các người định làm gì?”
Bạn thân tôi lao ra cản, không cho họ chạm vào tôi. Nhưng mấy gã phù rể vai u thịt bắp, bạn tôi không thể nào kéo ra được. Khung cảnh bắt đầu trở nên hỗn loạn.
“Cố Tư Triết! Các người có ý gì?” Tôi lớn tiếng chất vấn.
Cố Tư Triết mặt mày khó xử: “Vợ ơi, đây là phong tục cưới hỏi ở quê anh, nếu không qua được cửa ải này, em sẽ không thể vào nhà anh được.”
“Em ráng chịu một chút nhé… Về nhà anh sẽ đền tội với em!”
Không biết ai đó đã đá vào đầu gối tôi một cái. Tôi lảo đảo rồi quỳ sụp xuống. Tiểu Lỗi đè chặt đầu tôi, gọi bố mẹ Cố Tư Triết: “Chú dì, mời hai người!”
Đến lúc này tôi mới hiểu, cái mà họ gọi là “bước qua ngưỡng cửa” chính là bắt tôi quỳ xuống, sau đó từng người nhà trai sẽ bước qua đầu tôi. Bước qua rồi, có nghĩa là nhà trai sẽ lấn át được nhà gái.
“Vợ ơi, em ráng chịu nhé, nhanh thôi!” Giọng Cố Tư Triết run lên, như thể anh ta rất đau lòng cho tôi. Nhưng từ đầu đến cuối, anh ta chỉ đứng nhìn mà không hề có bất kỳ hành động nào.
Bố mẹ Cố Tư Triết là những người đầu tiên bước qua người tôi. Tiếp theo là ông nội, bác cả và chú út của anh ta.
“Cố Tư Triết, anh là đồ khốn!”
Tôi gào lên, nhưng phù rể càng đè tôi chặt hơn. Bên tai tôi vang lên giọng nói hả hê của La Vũ Tình.
“Đây là truyền thống quê tôi, cô muốn gả cho lão Cố thì phải qua cửa ải này thôi.”
Mái tóc vốn được làm rất cầu kỳ của tôi đã rối tung. Váy cưới bị nhà trai giẫm đầy dấu chân.
Mẹ tôi bị dẫn đi nên hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. Người nhà tôi có vài người không chịu nổi, định xông lên giúp tôi, nhưng đã bị người nhà trai bao vây.
Khung cảnh hỗn loạn tột độ.
Tôi đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng. Đây là đám cưới mà tôi hằng mong ước sao…
Không biết bao lâu sau, tiết mục này cuối cùng cũng kết thúc.
Tôi không muốn kết hôn nữa. Các bạn thân của tôi cũng trong bộ dạng nhếch nhác, dìu tôi định đi xuống sân khấu.
Đúng lúc này, mẹ của Cố Tư Triết lại lên tiếng.
“Nhiên Nhiên à, vẫn chưa xong đâu.”
“Còn một tiết mục nữa.”
“Cút đi! Đám cưới này tôi không kết hôn nữa!” Tôi hét vào mặt bà già đó.
Nhưng họ hoàn toàn không cho tôi cơ hội rút lui. Người nhà trai lại bưng lên một cái chậu lớn. Một mùi hôi thối xộc đến khiến tôi buồn nôn.
“Nhiên Nhiên, con thò tay vào chậu nước phân này vớt trứng gà đi, vớt được mấy quả là sẽ sinh được bấy nhiêu con trai.” Mẹ Cố Tư Triết cười đến nhăn cả mặt, nói.
“Ai thích vớt thì vớt, tôi sẽ không vớt!”
“Vợ ơi… đây là tiết mục cuối cùng rồi, anh xin em, nghe lời mẹ anh đi mà.”
Cố Tư Triết hạ mình cầu xin tôi. Nhìn thấy bộ dạng này của anh ta, tôi chỉ cảm thấy ghê tởm.
Tôi tháo giày cao gót, chuẩn bị đi xuống. Tiểu Lỗi lại một lần nữa đè tôi lại.
“Bảo mày vớt thì vớt đi! Lắm lời làm gì?”
“Đừng chạm vào tôi!”
Tôi vùng vẫy hết sức. Nhưng chiếc váy cưới trắng tinh vẫn bị dính thứ nước phân bẩn thỉu.
Đám cưới của tôi đã hoàn toàn bị hủy hoại.
Bạn thân tôi muốn giúp nhưng lại bị hai phù rể khác cản lại. La Vũ Tình đứng bên cạnh còn ra lệnh.
“Nhanh lên! Lột đồ hai con nhỏ đó ra!”
“Em gái xinh thế này, các cậu không động lòng à?”
“Lột đồ chúng nó ra, tối nay để chúng nó làm cô dâu cho hai người!”
La Vũ Tình phấn khích khoanh tay xem kịch vui.
Khách khứa bên dưới đã không còn chịu nổi, liền thi nhau đứng ra khuyên can.
(Còn tiếp)
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰