Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Chương 4



“Làm sao để thấy dễ chịu hơn?” Phong Lâm Xuyên nhẹ giọng hỏi, ngón tay lau nước mắt cho cô bé.

Phong Dục mắt đỏ hoe nhìn về phía Giang Tịnh Nguyệt:

“Mẹ cũng dị ứng xoài, để mẹ uống nước xoài luôn đi!

Cho mẹ biết cảm giác khó chịu đó là thế nào!”

Trái tim Giang Tịnh Nguyệt lạnh buốt như băng.

Cô nhìn Phong Lâm Xuyên, ánh mắt lạnh như băng của anh khiến toàn thân cô run rẩy.

“Được.”

Anh đứng thẳng dậy, búng tay một cái, hai vệ sĩ lập tức đẩy cửa bước vào.

“Giữ cô ấy lại.”

Giang Tịnh Nguyệt còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đè chặt lên ghế.

Một vệ sĩ giữ chặt cằm cô, ép cô há miệng.

Một lít nước xoài bị đổ thẳng vào miệng cô, chất lỏng ngọt ngấy tràn vào cổ họng, khiến cô ho sặc sụa, cổ họng rát bỏng như thiêu đốt.

Phát ban đỏ bắt đầu lan nhanh trên da, khuôn mặt cô sưng lên, hô hấp dần trở nên khó khăn.

Cô đau đớn gãi cổ, tầm nhìn mờ nhòe hướng về phía Phong Lâm Xuyên.

Anh đứng đó, lạnh lùng nhìn, không có ý định ngăn lại.

Hai đứa trẻ đã ngừng khóc, vỗ tay thích thú:

“Đáng đời! Cho mẹ biết cảm giác khó chịu là thế nào!”

Trước khi bóng tối ập đến, hình ảnh cuối cùng Giang Tịnh Nguyệt nhìn thấy là ánh mắt vô cảm của Phong Lâm Xuyên.

Không biết đã bao lâu, Giang Tịnh Nguyệt tỉnh dậy trên giường bệnh.

Cổ họng cô vẫn rát như lửa đốt, trên mặt còn lấm tấm những vết mẩn đỏ do dị ứng.

Ngoài phòng bệnh vang lên giọng nói quen thuộc—Mạnh Thư Hàm.

“Lâm Xuyên, em thật sự không biết bọn trẻ bị dị ứng… Em chỉ muốn ép nước trái cây cho tụi nhỏ thôi…”

“Không trách em.” Giọng Phong Lâm Xuyên dịu dàng đến lạ thường. “Em không biết mà.”

“Nếu em nói sớm sự thật, chắc cũng không để anh hiểu lầm cô Giang…” Giọng cô ta càng nói càng tỏ vẻ bất lực.

“Dục Dục, Duệ Duệ, các con cũng vậy, mọi chuyện đều là lỗi của dì, sao các con lại đổ hết lên đầu mẹ mình như vậy?”

Hai đứa nhỏ lí nhí:

“Dì Thư Hàm… tụi con biết sai rồi…”

Phong Duệ vừa nức nở vừa nói: “Chỉ là… tụi con không thích mẹ…”

“Đúng vậy,” Phong Dục cũng phụ họa, “Mẹ cứ bắt tụi con, không cho ăn vặt, còn bắt đi ngủ đúng giờ… Tụi con chỉ muốn mẹ đi khỏi…”

Ngón tay Giang Tịnh Nguyệt siết chặt lấy ga giường, khớp xương trắng bệch.

Đó là hai đứa con cô đã mang nặng mười tháng, suýt mất mạng trên bàn mổ để sinh ra.

Cô nhớ như in ngày sinh Phong Dục, ngoài phòng sinh không có một ai.

Y tá nói với cô, Phong Lâm Xuyên đang họp một cuộc họp rất quan trọng, không thể đến.

Cô đau đớn như chết đi sống lại, chỉ có thể nghiến răng chịu đựng một mình.

Sinh Phong Duệ còn nguy hiểm hơn, cô bị xuất huyết nghiêm trọng, bác sĩ đã đưa ra thông báo nguy kịch.

Còn Phong Lâm Xuyên thì sao?

Anh bay ra nước ngoài vì một thương vụ sáp nhập quốc tế.

Thế mà giờ đây, hai đứa trẻ cô dùng cả sinh mạng để sinh ra lại là những người khiến cô đau nhất.

Nỗi đau xé lòng khiến cô không kìm được mà bật khóc, nước mắt chảy dài không dứt.

Cô ôm ngực, phải một lúc lâu mới bình tĩnh lại được.

Đúng lúc đó, chuông điện thoại vang lên.

Là cuộc gọi xác nhận vé máy bay từ hãng hàng không.

“Cô Giang, vé một chiều đi Vân Thành của cô đã được xuất. Cô có muốn chọn ghế ngồi không ạ?”

“Ghế cạnh cửa sổ, cảm ơn.”

Giang Tịnh Nguyệt vội lau nước mắt, giọng nói nhẹ bẫng như gió thoảng.

Vừa tắt máy, cửa phòng bệnh bật mở.

Phong Lâm Xuyên bước vào với dáng điềm tĩnh, áo vest chỉnh tề, đến cả tay áo cũng không một nếp nhăn.

“Em vừa nói chuyện với ai?” Anh hỏi, giọng lạnh nhạt.

Giang Tịnh Nguyệt đặt điện thoại sang bên cạnh: “Bạn.”

Phong Lâm Xuyên không hỏi thêm, chỉ đứng bên giường, nhìn cô từ trên xuống.

“Chuyện lần trước là hiểu nhầm. Là Thư Hàm cho bọn nhỏ uống nước xoài.”

Giọng anh bình thản như đang nói chuyện thời tiết.

“Nhưng cô ấy không biết, nên chuyện đó bỏ qua đi.”

Trái tim Giang Tịnh Nguyệt như bị ai bóp nghẹt, đau đến mức không thể thở nổi.

Khi nghĩ là cô, anh gần như muốn giết chết cô.

Còn khi biết là Mạnh Thư Hàm, thì chỉ nhẹ nhàng buông một câu “không biết”.

Cô mở miệng, muốn chất vấn, muốn hét lên, muốn trút hết tủi nhục và đau đớn chất chứa trong lòng.

Nhưng khi đến bên môi, tất cả chỉ còn lại một tiếng nói khẽ, nhỏ đến mức gần như không nghe thấy:

“Ừ.”

Cô như bị rút sạch hết sức lực, mệt đến mức chẳng còn chút ý muốn tranh cãi nào nữa.

Những ấm ức từng khiến cô trằn trọc thâu đêm, những uất nghẹn chất chồng ngày tháng, giờ phút này chỉ còn đọng lại nơi khóe môi một nụ cười tự giễu.

Thì ra, yêu hay không yêu—khác biệt lại đơn giản đến thế.

Phong Lâm Xuyên dường như cũng bất ngờ trước phản ứng của cô, dừng một nhịp rồi nói tiếp:

“Tuần sau bọn trẻ đi trại hè, tôi và Thư Hàm sẽ đi cùng. Em tự về nhà.”

Anh chờ cô giống như mọi lần, sẽ khóc lóc hoặc van nài. Nhưng Giang Tịnh Nguyệt chỉ bình thản gật đầu:

“Em biết rồi.”

Phong Lâm Xuyên nhíu mày. Anh thấy phản ứng của cô thật kỳ lạ, nhưng đúng lúc đó điện thoại anh vang lên.

Anh nhìn màn hình: “Có việc ở công ty, tôi đi trước.”

Cánh cửa vừa đóng lại, Giang Tịnh Nguyệt mới buông tay.

Trong lòng bàn tay, bốn vết móng tay hình lưỡi liềm đã in sâu, rướm máu.

Mấy ngày sau, điện thoại của Giang Tịnh Nguyệt liên tục rung.

Toàn là tin nhắn của Mạnh Thư Hàm gửi đến.

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full
#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full


Bình luận