Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Chương 5



Một chuỗi ảnh và video ghi lại những khoảnh khắc vui vẻ ở trại hè.

Trong video, Phong Dục và Phong Duệ vui vẻ giới thiệu với các bạn:

“Đây là mẹ của bọn tớ!”

Tiếng trầm trồ vang lên liên tục:

“Woa! Mẹ cậu xinh quá trời luôn!”

“Bố đẹp trai, mẹ xinh gái, các cậu sướng thật đấy!”

“Thế bình thường ai đón các cậu đi học vậy?” Một đứa trẻ tò mò hỏi.

Trong video, Phong Dục và Phong Duệ sững người một lúc, rồi đáp:

“À… đó là… bảo mẫu chăm sóc bọn tớ.”

Tay Giang Tịnh Nguyệt run lên, chiếc cốc trong tay rơi xuống đất.

Cô chậm rãi ngồi xuống, nhìn những mảnh vỡ dưới sàn rồi bất giác bật cười.

Thì ra bao năm qua, cô chỉ là một người giúp việc không lương.

Nhưng không sao, “người giúp việc” này sắp chính thức nghỉ việc rồi.

Từ nay về sau, cứ để “người mẹ” mà bọn họ yêu quý chăm lo cho họ đi.

Một tuần sau, quản gia đưa hai đứa trẻ về biệt thự.

Vừa vào cửa, cả hai đã chạy thẳng vào bếp, gương mặt đầy vẻ đắc ý.

“Mẹ ơi!” Phong Duệ la lớn. “Mẹ biết không? Dì Thư Hàm bị trẹo chân trong hội thao gia đình, ba lo lắm luôn đó!”

Phong Dục cũng tranh nói:

“Ba bao nguyên cả bệnh viện để trị thương cho dì Thư Hàm, còn hủy hết họp hành, suốt ngày ở bên cạnh dì ấy!”

Giang Tịnh Nguyệt đứng trước lò nướng, lặng lẽ nghe bọn trẻ khoe khoang, tay đeo găng nướng một cách vững vàng.

“Mẹ có đang nghe không đấy?” Phong Duệ giận dữ dậm chân. “Ba đối với dì Thư Hàm tốt hơn mẹ nhiều—”

Một tiếng “đinh” vang lên từ lò nướng, cắt ngang tiếng lải nhải của cô bé.

Mùi bánh ngọt nhanh chóng lan khắp căn bếp. Hai đứa trẻ mắt sáng rực, liền xúm lại.

“Là bánh kem!” Phong Dục nhón chân. “Con muốn ăn!”

Giang Tịnh Nguyệt lấy khay bánh ra, viền bánh hơi bị cháy.

Cô cau mày, rồi dứt khoát đổ cả bánh vào thùng rác.

“Á!” Phong Duệ hét lên. “Tại sao mẹ lại vứt đi?”

“Bị cháy rồi, không ăn được.” Cô bình thản đáp.

“Mẹ nói dối!” Phong Dục giận dữ đá vào thùng rác. “Mẹ cố tình! Mẹ vẫn đang giận vụ lần trước nên không cho tụi con ăn! Mẹ là đồ tồi!”

Gương mặt Phong Duệ đỏ bừng: “Tụi con không cần người mẹ như mẹ!”

Giang Tịnh Nguyệt tháo găng tay ra, trái tim như bị một bàn tay vô hình bóp nát.

Cô nhìn hai đứa trẻ mà mình đã đánh đổi cả mạng sống để sinh ra, bỗng thấy thật xa lạ.

“Vừa hay.” Cô khẽ nói. “Mẹ cũng không cần những đứa con như tụi con.”

“Nếu vậy, sau này cứ đến với Mạnh Thư Hàm đi.”

Nói xong, cô quay người bước lên cầu thang.

Phía sau vang lên tiếng gào thét đầy hận thù của hai đứa trẻ:

“Tụi con ghét mẹ! Mãi mãi ghét mẹ!”

Giang Tịnh Nguyệt khựng lại trong thoáng chốc, nhưng không quay đầu.

Ngay khi cô đặt chân lên bậc thứ ba—

Một lực mạnh đột ngột đẩy thẳng vào lưng cô.

“Đi chết đi!”

Trong lúc trời đất quay cuồng, cơ thể Giang Tịnh Nguyệt nặng nề lăn xuống cầu thang.

Cơn đau dữ dội quét qua toàn thân, chất lỏng ấm nóng từ trán tràn xuống, làm mờ cả tầm nhìn.

Hai đứa trẻ đứng trên đỉnh cầu thang, trên mặt là nụ cười đầy ác ý.

“Đáng đời!” – Phong Duệ vỗ tay cười.

“Ai bảo mẹ không cho bọn con ăn bánh!” – Phong Dục còn làm mặt xấu trêu chọc.

Giang Tịnh Nguyệt gắng gượng chống tay đứng dậy, máu nhỏ từng giọt xuống sàn từ cằm cô.

Cô nhìn hai đứa trẻ trước mặt, chẳng thể nào tin nổi đây là hai sinh linh mà cô đã liều mạng để sinh ra khi đang cận kề cái chết trong phòng sinh năm nào.

Đúng lúc đó, cánh cửa lớn bật mở.

“Chuyện gì vậy?”

Giọng Phong Lâm Xuyên vang lên, trầm thấp và sắc lạnh, phía sau là Mạnh Thư Hàm. Cả ba người đều sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

“Ba ơi!” – Hai đứa trẻ ngay lập tức đổi sắc mặt, nhào vào lòng anh, vừa khóc vừa tố cáo:

“Mẹ ném bánh kem đi, không cho tụi con ăn, còn nói không cần tụi con nữa!”

Ánh mắt Phong Lâm Xuyên dừng lại nơi chiếc bánh bị vứt trong thùng rác, rồi lại nhìn sang Giang Tịnh Nguyệt đang bê bết máu, lông mày cau chặt.

“Giang Tịnh Nguyệt, sao em cứ phải đối đầu với bọn trẻ như vậy?”

Giọng anh lạnh như băng:

“Ngay cả với con ruột mà em cũng nói ra những lời như thế, em xứng làm mẹ sao?”

Giang Tịnh Nguyệt vịn tường đứng dậy, máu đã nhuộm đỏ cổ áo.

Cô nhìn thẳng vào anh, bỗng bật cười.

“Trong mắt anh, em từng xứng đáng sao?” – Giọng cô khản đặc.

“Anh chưa bao giờ coi em là gì khác ngoài công cụ sinh con, đúng không?”

Con ngươi Phong Lâm Xuyên khẽ co lại.

“Nếu người anh muốn lấy là Mạnh Thư Hàm,” – Giang Tịnh Nguyệt lau vết máu trên mặt, – “bọn trẻ cũng chỉ muốn cô ta làm mẹ, vậy thì em rút lui, chúc anh chị hạnh phúc, làm một nhà bốn người trọn vẹn.”

Không khí lập tức đông cứng lại.

Gương mặt Phong Lâm Xuyên trở nên vô cùng khó coi. Anh nhìn chằm chằm vào Giang Tịnh Nguyệt, như thể lần đầu tiên thực sự nhìn thấy cô.

“Giang Tịnh Nguyệt, đừng quên—”

Giọng anh thấp trầm, lạnh lẽo:

“Phong – Giang hai nhà ban đầu vốn là liên hôn hợp tác, vốn dĩ chẳng có tình cảm gì.”

“Em muốn anh cho em thứ gì? Tình yêu sao?”

Anh bật cười lạnh: “Xin lỗi, anh không có.”

Giang Tịnh Nguyệt cười khẽ, nhưng trong lúc cười, nước mắt lại lặng lẽ rơi xuống.

Phải rồi, anh nói đúng.

Là do cô ngu ngốc, ngây thơ tưởng rằng có thể kéo một vị thần xuống khỏi bệ thờ.

Phong Lâm Xuyên quả thực đã được kéo xuống, nhưng người làm được điều đó không phải là cô.

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full
#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full


Bình luận