Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH442- Lãnh Đạo Giúp Tôi Làm Mai Với Thái Tử Gia

Chương 7



11

Kỳ Dục yêu rồi.

Với một người tôi quen, nhưng tuyệt đối không ngờ tới.

Biết được tin này, tôi cả đêm không ngủ được, hôm sau đứng trên tàu điện ngầm mà vẫn gà gật.

Khó khăn lắm mới lê bước đến cửa công ty, tôi cố gắng mở trừng mắt chuẩn bị chấm công bằng DingTalk.

Vừa cầm điện thoại lên đã thấy người ở cách đó không xa.

Cố Nguyên Châu đang nói chuyện với Tống Vân Nặc:

“Sau này cứ vậy đi, tôi sẽ không quên những điều tốt đẹp của cô đâu.”

Người phụ nữ cười tinh nghịch, lao thẳng vào lòng Cố Nguyên Châu ôm một cái thật nồng nhiệt.

Cố Nguyên Châu không kịp trở tay, vội vàng muốn đẩy người ra, lại đột nhiên để ý thấy tôi ở cách đó không xa.

Tôi có cảm giác như bị bắt quả tang đang rình mò, lập tức hoảng hốt lùi lại.

“Không phải như cô nghĩ đâu!”

“Tôi không thấy gì hết.”

Tôi theo phản xạ lùi lại, không để ý đến bồn hoa bên cạnh, đi giày cao gót nên mất thăng bằng, cả người ngã ngửa ra sau, gáy đập vào bồn hoa.

Sau đó trước mắt tối sầm, ngất đi.

Trước khi nhắm mắt, tôi thấy bóng dáng Cố Nguyên Châu lao như bay tới.

Thực ra gáy không đau, tôi chỉ ngất đi vì chưa ăn sáng.

Cái bệnh tụt huyết áp chết tiệt này.

Ý thức của tôi rất tỉnh táo, thậm chí còn cảm nhận được một đám người đang giúp khiêng tôi lên cáng, tay tôi bị nắm chặt, bên tai còn có tiếng khóc lóc của Cố Nguyên Châu:

“Em đừng chết mà, em cho anh một cơ hội giải thích chứ, cái bồn hoa chết tiệt này, trời đánh thánh vật, hôm nay anh sẽ cho người phá nó đi!”

“Em mở mắt ra nhìn anh đi, anh còn chưa tỏ tình với em mà, em không được chết, không phải em muốn ngồi khóc trong Rolls-Royce sao?”

Xung quanh toàn là tiếng của Cố Nguyên Châu, ồn ào đến đau đầu.

Dường như có giọt nước mắt rơi xuống mu bàn tay tôi. Tôi dùng hết chút sức lực cuối cùng, tát một cái vào mặt Cố Nguyên Châu:

“Im miệng!”

“Ư…”

Anh ta lập tức im bặt, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh.

Khó khăn lắm mới lấy lại hơi, khi mở mắt ra, tôi đã nằm trong bệnh viện.

“Em tỉnh rồi à? Đầu còn đau không?”

“Anh là ai?”

Cố Nguyên Châu ngẩn người một lúc, rồi lập tức đổi sang vẻ mặt dịu dàng: “Anh là bạn trai của em, tình cảm của chúng ta rất tốt, còn hẹn nhau cùng ngắm sao ngắm trăng…”

Tôi thực sự không nhịn được, lại tát thêm một cái nữa:

“Chém gió giỏi thật.”

Cố Nguyên Châu cũng nhanh chóng nhận ra tôi đang đùa, sau đó “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt tôi, động tác nhanh nhẹn đến mức tôi còn chưa kịp phản ứng:

“Em nghe anh giải thích, anh và Tống Vân Nặc không có gì cả, chỉ là vì hai nhà có hợp tác nên thỉnh thoảng mới gặp mặt, một năm không quá 10 lần, cô ấy thường xuyên ở nước ngoài, bên đó phong tục phóng khoáng nên cô ấy mới ôm anh, nhưng lần nào anh cũng đẩy ra, chỉ lần này là không thành công! Anh và cô ấy tuyệt đối không thể nào, hơn nữa, cô ấy đã…”

“Đã ở bên Kỳ Dục rồi phải không?”

Tôi cắt ngang lời Cố Nguyên Châu.

Vốn còn định trêu anh ta một chút, không ngờ còn chưa kịp tấn công, người này đã tung hết chiêu cuối ra rồi.

“Em biết rồi à?”

Cố Nguyên Châu sững người tại chỗ, hồi lâu không hoàn hồn.

“Biết rồi, tối qua Kỳ Dục gọi điện cho tôi.”

Thực ra, tôi có thể cảm nhận được Kỳ Dục không có ý gì với tôi. Tối qua anh ta gọi điện cũng là để báo cho tôi biết, anh ta và Tống Vân Nặc đã ở bên nhau.

Anh ta vẫn luôn có cảm tình với người ta, nhưng Tống Vân Nặc là kiểu người “vạn hoa tùng trung quá, phiến diệp bất triêm thân” (đi giữa rừng hoa, không một chiếc lá nào dính vào người).

Anh ta cố tình chọc tức cô ấy nên mới hẹn hò với tôi, không ngờ lại thành công.

Vậy là, tôi lại một lần nữa trở thành một phần trong trò chơi của người khác.

“Anh có thể giới thiệu cho tôi người nào đáng tin cậy hơn không? Anh không phải cố tình giới thiệu cho tôi loại người này, để tôi không thành đôi được đấy chứ?”

“Sao có thể?”

Tai Cố Nguyên Châu đỏ bừng, vội lau nước mắt trên mặt, gượng cười:

“Nhiêu đây người em đều không ưng, vậy thì chỉ còn cách anh tự mình lên sàn thôi. Thực ra anh…”

“Đã thích em từ rất lâu rồi phải không?”

Lần này Cố Nguyên Châu hoàn toàn ngớ người:

“Em không phải là sau khi ngã, đã thức tỉnh siêu năng lực đọc suy nghĩ gì đó chứ?”

Tôi cũng muốn lắm, nhưng tôi không có.

Thực ra, chỉ là vì tấm ảnh rơi ra ngày hôm qua… chính là tôi.

12

Đó không phải là cậu con trai nào cả, chỉ là một cô gái cắt tóc ngắn mà thôi.

Vì bố tôi mất sớm, từ nhỏ tôi đã bị bắt nạt, mẹ tôi lại là người mềm yếu.

Thế là, tôi dứt khoát cắt tóc ngắn, sống như một cậu con trai. Tình trạng này đến tận khi lên đại học mới cải thiện.

“Hôm qua xem ảnh đại học của anh đã thấy quen quen rồi.”

Năm lớp 10, trường nói có học sinh xuất sắc tốt nghiệp về nói chuyện, tôi nhân cơ hội này trèo tường ra ngoài chơi.

Bị người ta bắt quả tang. Người đó trông ủ rũ, nếu không phải ban ngày, tôi có lẽ đã hét toáng lên “ma ơi”.

Anh ta bắt được tôi trèo tường cũng không vạch trần, còn đưa tay đỡ tôi một cái.

Để tỏ lòng biết ơn, tôi mời anh ta ăn mì cay, tiện thể nói chuyện phiếm.

Dù sao thì khả năng kết bạn của tôi từ nhỏ đã thuộc hàng thượng thừa.

Nói chưa được mấy câu đã moi ra được chuyện anh ta áp lực quá lớn này kia, cuối cùng dắt luôn người ta ra quán net chơi game.

Tuy nhiên, cuối cùng chuyện trèo tường trốn học vẫn bị giáo viên phát hiện.

Bởi vì học sinh xuất sắc kia vốn dĩ không đến giảng bài, mọi người về lớp, giáo viên mới phát hiện thiếu một người.

“Lúc đó tôi không ngờ, lại chính là anh.”

“Anh cũng không ngờ, khoảng thời gian đó anh áp lực rất lớn. Nhưng mà, sau khi em cùng anh ăn mì cay, anh đã đỡ hơn nhiều. Chỉ là về sau vừa phải lo học, vừa phải lo chuyện công ty, đến khi nhớ ra muốn tìm em, mới phát hiện mình không có cách liên lạc.”

Thứ duy nhất anh ta có, chỉ là một tấm ảnh chụp chung của chúng tôi.

Là lúc chia tay, Cố Nguyên Châu chủ động đề nghị.

Tuy chỉ là tiếp xúc ngắn ngủi, nhưng hai chúng tôi vừa gặp đã thân.

Cố Nguyên Châu đưa điện thoại cho người qua đường, nhờ chụp cho chúng tôi một tấm ảnh.

“Anh đã đến trường tìm em, nhưng anh không biết tên em, lại sợ làm phiền em, nên mỗi tối tự học đều đợi ở cổng trường các em.”

Tiếc là, lúc đó tôi đã chuyển đến trường khác rồi.

Sau đó thuận lợi thi đỗ đại học, tốt nghiệp đại học rồi đến làm việc ở công ty của Cố Nguyên Châu.

Duyên phận thật là kỳ diệu.

“Nói thật, lúc công ty họp, anh nhìn thấy em trong thang máy, suýt nữa không nhận ra. Mặc dù lúc đó anh đã nhìn ra em là con gái, nhưng mà, nhìn dáng vẻ tóc dài của em cũng…” Anh ta lại cúi đầu, một lúc sau mới nhỏ giọng nói, “Cũng khá xinh.”

“Vậy tóc ngắn của tôi không xinh à?”

“Cũng xinh.”

Lần này Cố Nguyên Châu trả lời rất dứt khoát.

Hai chúng tôi bốn mắt nhìn nhau, mặt anh ta đỏ bừng.

“Vậy mà anh còn giới thiệu đối tượng cho tôi?”

“Đây không phải là muốn em gặp vài người kỳ quặc, mới biết được điểm tốt của anh sao?”

Nếu để đám Thái tử gia kia biết Cố Nguyên Châu miêu tả họ như vậy, chắc tức điên mất.

“Vậy, em có thể đồng ý với anh không?”

Cố Nguyên Châu mong đợi nhìn tôi, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu lên gương mặt anh ta, trong mắt anh ta như có cả ngàn vì sao.

“Tạ Tử Hàm, chúng tôi đến thăm cậu đây!”

Cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra, một đám đồng nghiệp cầm hoa quả tươi xông vào.

Sau một thoáng im lặng ngắn ngủi, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh:

“Chúng tôi không thấy gì hết!”

Người đi đầu phản ứng lại trước tiên, kéo những người khác chen ra ngoài.

Trong lúc hoảng loạn, thậm chí còn có người bị giẫm rơi cả giày.

“Sao chuyện xấu hổ thế này lại bị chúng ta bắt gặp chứ?”

“Sếp Cố có đuổi việc chúng ta không?”

Họ đang nói gì vậy?

Tôi nghi hoặc quay đầu nhìn Cố Nguyên Châu đang ngang tầm mắt với mình.

Đột nhiên nhận ra, từ nãy đến giờ, anh ta vẫn còn đang quỳ!

“Anh mau đứng dậy đi!”

Lần này, nhóm chat buôn chuyện của công ty chắc toàn tên tôi rồi.

“Ồ ồ.” Cố Nguyên Châu đang định đứng dậy, nhớ ra điều gì đó lại đột nhiên quỳ xuống, “Không được, em không đồng ý anh sẽ không đứng dậy!”

“Chơi ăn vạ phải không?”

“Đúng, chính là chơi ăn vạ, em không đồng ý, anh sẽ không đứng dậy.”

Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, bất đắc dĩ thở dài.

Anh ta đã như vậy rồi, tôi còn có thể làm sao?

Chỉ có thể chiều theo thôi.

(Hết)

(Đã hết truyện)

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới (đọc thử truyện)

📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự: Hiện đại, Gia đình , Nữ cường, Báo Thù, Đô thị,

Bạn trai tôi đột ngột đi công tác, vội đến mức quên luôn không thoát WeChat trên máy tính.  

Khi giúp anh ấy tắt máy, tôi vô tình lướt qua vài dòng trong lịch sử trò chuyện.  

“Bảo bối, tối nay đến bên anh nhé, chồng em sắp đói đến chếc rồi đây.”  

Cô gái kia trả lời: “Nhưng anh phải mang “ba con sói” đấy, em chưa muốn có thai đâu.”  

Anh ấy đáp lại: “Nếu có thì sinh thôi, sinh một cô con gái, đáng yêu như bảo bối của anh vậy.”  

Tôi cố gắng kìm nén cơn dậy sóng trong lòng, bấm vào tài khoản có hình đại diện y hệt của mình.  

Trong khoảnh khắc đó, tôi thấy những bức ảnh váy cưới của cô ấy, cùng bóng dáng một người đàn ông nổi bật ở góc ảnh.  

Thế nên… hóa ra người thứ ba lại chính là tôi?  

1

Tôi và Tằng Dương là bạn học cấp ba, hồi ấy cả hai đã có cảm tình với nhau.  

Sau đó tôi đi du học, còn anh thi đỗ một trường đại học ở Bắc Kinh, khoảng cách xa xôi làm mọi thứ dần trôi vào quên lãng.  

Cho đến năm nay tôi trở về nước, gặp lại anh trong buổi họp lớp mới biết anh vẫn luôn chờ đợi tôi.  

Các bạn học cười đùa, gọi tôi là “bạch nguyệt quang” trong lòng anh ấy.  

Tằng Dương mặt đỏ bừng, cúi đầu không dám nhìn tôi, nhẹ giọng đọc một câu thơ:  

“Ta luôn nhớ nhung một người, cách biệt giữa vùng đất xa xôi.”  

Khoảnh khắc đó, trái tim tôi như tan chảy ra, chìm đắm trong mộng mị.  

Tôi đã luôn nghĩ rằng chúng tôi là một đôi uyên ương, sẽ không bao giờ thay đổi tình cảm.

Cho đến năm phút trước, tôi vô tình nhìn thấy WeChat trên máy tính xách tay của anh ấy chưa được thoát ra.  

Trong danh sách bạn bè của anh, có hai người được lưu là “Bảo bối.”  

Cả hai người đó đều có hình đại diện giống hệt nhau, ghi chú cũng không khác gì.  

Cô gái còn lại là người mà anh trao sự yêu thương và nuông chiều đầy mật ngọt, cuộc trò chuyện của họ khiến tôi không khỏi kinh ngạc.  

Từng dòng từng dòng lướt qua, tim tôi như chìm vào một hồ nước băng giá, dần dần đông cứng lại.  

Cảm giác tê cóng lan từ lồng ngực đến từng ngóc ngách của cơ thể, khiến mọi cử động của tôi trở nên chậm chạp.  

Chỉ duy nhất có nhịp tim là vẫn cảm nhận được rõ ràng, đang đập nhanh, không ngừng dồn dập.  

Lịch sử trò chuyện của anh với cô gái đó có rất nhiều, thậm chí kéo dài đến hai năm trước.  

Tôi mở những tin nhắn gần đây nhất, càng đọc, càng thêm tuyệt vọng.  

Hôm qua, anh nói phải đi công tác, xách ba lô rồi vội vã rời đi.  

Nhưng cùng thời điểm đó, anh vẫn nhắn tin tán tỉnh cô gái kia.  

“Bảo bối, tối nay đến bên anh nhé, chồng em sắp đói đến chết rồi đây.”  

Cô gái kia đáp lại: “Nhưng anh phải mang “ba con sói” đấy, em chưa muốn có thai đâu.”  

Vậy nên vào lúc này, bạn trai tôi đang ở khách sạn cùng cô gái đó, cuốn vào vòng xoáy ân ái?  

Tôi cảm thấy buồn nôn.  

Tiếp tục lướt xuống.  

Bảy ngày trước, tôi gặp chút áp lực trong công việc, liền tìm anh để giãi bày.  

Anh không do dự, đáp lại tôi: “Ở nhà chờ anh, ngã vào lòng chồng mà khóc.”  

Nhưng đồng thời, anh cũng nhắn cho cô gái kia: “Xin lỗi bảo bối, mẹ anh nhất quyết gọi về ăn cơm, ăn xong anh sẽ qua ngay. Tắm rửa sạch sẽ, nằm nghiêng cho ráo nước đợi anh, chồng sẽ làm em thỏa mãn.”  

Cuối cùng tôi đã hiểu, tại sao hôm đó sau khi an ủi tôi, anh lại lấy cớ tăng ca mà rời đi.  

Hóa ra anh bận rộn đi “thỏa mãn” cho một cô gái khác…  

Mười ngày trước, anh nói dối rằng công ty tổ chức đi chơi, thực ra là hẹn cô gái đó ở khách sạn, còn đặt mua loại siêu mỏng trên ứng dụng Meituan.  

Nửa tháng trước, anh không trả lời tin nhắn của tôi vào buổi sáng, sau đó nói là ngủ quên, nhưng thực chất là anh qua đêm ở nhà cô gái kia, thậm chí còn có một trận “trả bài” vào sáng sớm.  

Và còn nhiều chuyện trước đó nữa…  

Tay tôi run rẩy không ngừng, cố gắng giữ bình tĩnh để chụp lại thông tin WeChat của cô gái ấy.  

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một tin nhắn từ WeChat của Tằng Dương bất ngờ hiện lên.  

Là từ người anh em thân thiết của anh ấy, Hà Khải Vận.  

Tôi từng gặp qua một lần, nhưng luôn cảm thấy ánh mắt người này thật đáng khinh, không thể nào có ấn tượng tốt được.  

Quả nhiên, tin nhắn của Hà Khải Vận là:  

“Người anh em, cậu thật là số một, tay trái tay phải đều có hết, khi nào thì cho họ cùng tham gia một lúc?”  

Nghĩ đến bộ mặt đê tiện của người gửi tin nhắn, tôi không khỏi nhíu mày.  

Tằng Dương đáp lại: “Gấp gì, tớ chẳng phải đang từ từ điều giáo hay sao?”  

“Nhớ điều giáo cả Thần nữ Tân nhé, ra vẻ khó gần mà không tưởng tượng nổi cô ấy nằm dưới cậu sẽ thế nào, lần tới nhớ chụp tấm ảnh nha!”  

Thần nữ Tân chính là biệt danh mà bọn họ đặt cho tôi.

"Ha ha ha."  

Khung chat bật lên một bức ảnh, là bóng lờ mờ của tôi khi đang tắm.  

Không biết là chụp lúc nào nữa!  

Tằng Dương tiếp tục nhắn: “Lần tới tớ sẽ quay video, không thể để anh em chịu thiệt được!”  

Hai gã đàn ông này thật sự không còn chút giới hạn, không bằng loài cầm thú!  

Tôi không thể chịu đựng thêm nữa, quay người lao thẳng vào nhà vệ sinh.  

Trong nhà vệ sinh, tôi buồn nôn không ngừng.  

Cảm giác khó chịu trong dạ dày càng làm đầu óc thêm tỉnh táo.  

Tôi nhận ra rõ ràng, người đàn ông này không thể giữ lại nữa!  

Khi trở lại, WeChat trên máy tính đã bị thoát ra.  

Có vẻ Tằng Dương cũng đã phát hiện ra rằng mình quên không thoát WeChat.  

"Ting!" Một tin nhắn từ anh ta hiện lên trên điện thoại của tôi:  

“Bảo bối, em xem giúp anh WeChat trên máy tính đã thoát chưa nhé. Mãi yêu.”  

Ai cũng biết rằng có thể dùng điện thoại để thoát WeChat trên các thiết bị khác, nhưng trong lúc dò xét tôi, anh ta đã quên mất điều này.  

Tôi cười một cách lạnh nhạt, nhắn lại: “Em không chú ý lắm, để em xem lại, nếu chưa thoát thì em thoát giùm anh nhé?”  

“Không cần đâu, chưa thoát cũng không sao, có gì mà phải sợ bảo bối của anh xem chứ?”  

Miệng thì ngọt ngào thật đấy.  

Nhưng bộ mặt thật đằng sau khiến người ta buồn nôn.  

Tôi mở điện thoại, nhập tài khoản WeChat của cô gái kia, nhưng lại ngập ngừng không nhấn gửi kết bạn.  

Giờ này, cô ta hẳn đang ở cùng với Tằng Dương.  

Dù tôi có kết bạn, với mấy lời đường mật của Tằng Dương, chắc chắn anh ta cũng có thể trấn an cô ta được.  

Tôi phải đợi đến một thời điểm thích hợp.  

2

Tối hôm sau, Tằng Dương trở về.  

Như thường lệ, anh ấy ôm lấy tôi từ phía sau và còn hôn nhẹ lên má tôi.  

“Bảo bối, anh nhớ em chếc mất.”  

Tôi cố kìm nén sự ghê tởm và chán ghét, nỗ lực giữ thái độ bình thường, còn mỉm cười với anh ta.  

“Nhớ em thật hay là chỉ giả vờ thôi?”  

“Em nghi ngờ anh à?” Anh ta cười mỉa mai, chạm nhẹ vào trán tôi, “Dám nghi ngờ lòng chân thành của chồng à, phạt em tối nay không được mặc gì khi ngủ nhé.”  

Trước đây, tôi chỉ nghĩ đây là trò đùa giữa các cặp đôi, nhưng giờ đây, một luồng khí lạnh chạy từ bàn chân lên, nhanh chóng lan tỏa khắp sống lưng.  

Da gà nổi lên từng mảng.  

Buổi tối… anh ta muốn quay lén tôi!  

Bản năng khiến tôi muốn quay lại tát cho anh một cái, nhưng lý trí ngăn tôi lại.  

Tôi cúi đầu, cố tình nói với giọng chán nản: “Hôm nay em lại bị sếp mắng, chỉ muốn đi ngủ sớm thôi.”  

Tằng Dương không mấy để ý, an ủi tôi vài câu rồi đi vào phòng ngủ.

Tôi lẻn vào phòng tắm để rửa mặt, cẩn thận khóa trái cửa phòng để đề phòng.  

Đợi đến khi Tằng Dương ngủ say, tôi mới nhẹ nhàng bò dậy.  

#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full


Bình luận