Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Chương 3



3

Dư Uyển Nhiên xuống lầu, thấy mẹ chồng được Lâm Vi đẩy xe vào nhà, một đám người rầm rộ mang theo hành lý.

“Ồ, cuối cùng cũng chịu xuống rồi à?” Mẹ chồng nheo mắt, cười mỉa.

“Tôi còn tưởng cô định trốn trên đó cả đời.”

Lâm Vi đứng cạnh, tay bưng tách trà, nhẹ nhàng lên tiếng:

“Dì vừa làm xong vật lý trị liệu, bác sĩ bảo nên đi lại nhiều.”

“Vật lý trị liệu?” Dư Uyển Nhiên nhìn xuống đôi chân mẹ chồng.

Bà ta đắc ý vỗ gối:

“Sao, bất ngờ lắm à? Bác sĩ nói tôi hồi phục khá tốt, dưỡng thêm một thời gian nữa là khỏi hẳn.”

Bà vung tay chỉ lên lầu:

“Vi Vi từ nay sẽ ở đây, tiện chăm sóc tôi. Cô có đồng ý hay không, cũng phải đồng ý.”

Dư Uyển Nhiên không nói gì, chỉ khẽ cong môi, ánh mắt chuyển sang Trình Mặc Xuyên đang đứng im bên cạnh.

Anh mím môi, nói nhỏ:

“Uyển Nhiên đã đồng ý rồi.”

Mẹ chồng sững người, sau đó cười khẩy:

“Cũng biết điều đấy.”

Lâm Vi lập tức cười tươi, thân mật khoác tay mẹ chồng:

“Dì ơi, con đưa hành lý lên phòng nhé?”

“Đi đi, chọn phòng con thích.”

Lâm Vi mắt sáng rỡ, “tí ta tí tởn” chạy lên lầu. Không lâu sau, trên lầu vang lên tiếng “rầm” lớn.

Dư Uyển Nhiên ngẩng đầu, thấy Lâm Vi đang chỉ huy giúp việc tháo bức tranh treo tường.

Đó là bức tranh cô và Trình Mặc Xuyên cùng chọn — khung cảnh bãi biển trong buổi hẹn đầu tiên.

“Tranh này quê mùa quá, không hợp với thiết kế bây giờ.” Lâm Vi tươi cười ném tranh qua một bên, rồi chỉ vào mấy tấm ảnh trên tường.

“Mấy tấm này cũng gỡ đi luôn, chướng mắt.”

Từng tấm ảnh bị tháo xuống, trong đó có cả ảnh cưới của họ.

Trình Mặc Xuyên đứng ở cầu thang, khẽ nhíu mày, như muốn nói gì đó, cuối cùng lại chỉ nhìn về phía Dư Uyển Nhiên:

“Để họ làm đi, sau này treo lại cũng được.”

Cô cười nhạt, không đáp.

Lâm Vi thò đầu xuống, nũng nịu gọi:

“Anh Mặc Xuyên, em muốn ở phòng chính! Gần phòng dì, tiện chăm sóc!”

Mẹ chồng lập tức gật đầu:

“Đúng đúng, Vi Vi có lòng.”

Trình Mặc Xuyên theo phản xạ liếc nhìn Dư Uyển Nhiên, như chờ cô phản đối.

Nhưng cô chỉ bình thản gật đầu:

“Được, em dọn sang phòng khách.”

Cô xoay người lên lầu, Trình Mặc Xuyên vội túm lấy tay cô:

“Em có gì đó lạ lắm.”

Dư Uyển Nhiên quay đầu nhìn anh:

“Sao? Không phải chính các người bảo cô ta dọn vào sao?”

“Nhưng em…” Anh nhíu mày, “Em trước đây đâu có thế này.”

“Trước đây?” Cô khẽ cười.

“Bây giờ chẳng phải hợp ý anh hơn sao?”

Cô gạt tay anh, bước vào phòng chính, bắt đầu thu dọn đồ.

Trình Mặc Xuyên đứng ở cửa, nhìn cô lần lượt nhét quần áo vào vali, cuối cùng không kìm được:

“Rốt cuộc em sao vậy?”

Cô không ngẩng đầu:

“Nhường chỗ cho các người.”

Yết hầu anh giật giật, cuối cùng cũng không nói gì thêm.

Bảy giờ tối, Dư Uyển Nhiên xuống ăn cơm.

Trong phòng ăn, mẹ chồng, Lâm Vi và Trình Mặc Xuyên đã ngồi sẵn, bàn ăn bày đầy món ngon.

Lâm Vi đang gắp cá bỏ vào bát mẹ anh, bà cười tít mắt:

“Vẫn là Vi Vi chu đáo nhất.”

Trình Mặc Xuyên thấy cô bước đến thì vẫy tay:

“Lại ăn cơm đi.”

Dư Uyển Nhiên ngồi xuống, ánh mắt lướt qua bàn ăn — đột nhiên sững lại.

Toàn bộ món trên bàn… đều là những thứ cô bị dị ứng.

Hải sản, xoài, đậu phộng… món nào cũng có thể khiến cô cấp cứu.

Cô ngẩng lên, đối diện ánh mắt giễu cợt của mẹ chồng.

Trình Mặc Xuyên chẳng nhận ra gì, gắp con tôm bỏ vào bát Lâm Vi:

“Thử cái này đi, em thích nhất mà.”

Lâm Vi cười ngọt ngào:

“Cảm ơn anh Mặc Xuyên.”

Anh lại múc canh cho mẹ, rồi quay sang nhìn cô, nhíu mày:

“Đừng làm mình làm mẩy nữa, ăn chút đi.”

Dư Uyển Nhiên sững người.

Anh quên rồi.

Cô bị dị ứng hải sản, từng vì lỡ ăn một miếng tôm nhỏ mà phải nhập viện giữa đêm.

Khi đó anh thức cả đêm bên cạnh, mắt đỏ hoe mà nói:

“Sau này anh sẽ giúp em gắp hết mấy món dễ dị ứng ra trước.”

Còn bây giờ… anh gắp tôm cho người khác, múc canh cho mẹ, đến cả thứ cô không ăn được cũng chẳng nhớ.

Cô cúi đầu, gắp một cọng rau xanh nhai chậm rãi.

Mẹ chồng đột nhiên lên tiếng:

“Mặc Xuyên, Vi Vi theo con bao lâu rồi, chẳng đòi hỏi gì, chỉ muốn một cái lễ cưới. Con thấy sao?”

Trình Mặc Xuyên khựng đũa, theo phản xạ nhìn về phía Dư Uyển Nhiên.

Lâm Vi vội xua tay:

“Dì đừng khó cho anh Mặc Xuyên, con… con không sao.”

“Không được,” mẹ anh vỗ tay cô ta, “Sao có thể để con theo người ta không danh phận mãi như vậy.”

Không khí trên bàn ăn lặng ngắt vài giây.

Trình Mặc Xuyên hơi do dự, thấp giọng nói:

“Để con bàn với Uyển Nhiên đã.”

“Không cần bàn nữa.” Dư Uyển Nhiên bỗng lên tiếng.

Tất cả quay đầu nhìn cô.

Cô đặt đũa xuống, bình tĩnh nói:

“Được. Cứ làm đi.”

Cả bàn ăn lập tức im phăng phắc.

Mẹ Trình trợn tròn mắt, còn Trình Mặc Xuyên thì bật dậy:

“Em vừa nói gì?”

Dư Uyển Nhiên đứng dậy:

“Em ăn xong rồi, mọi người cứ dùng bữa.”

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full
#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

Full


Bình luận