Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Chương 7



7

Khi cô bước xuống, liền thấy Trình Mặc Xuyên đang cúi người buộc khăn cho mẹ, Lâm Vi xách túi đứng cạnh, ba người cùng cười nói như một gia đình hoàn hảo.

“Ồ, dậy sớm thế?” Mẹ Trình liếc thấy cô, nụ cười lập tức biến mất, lạnh lùng bảo:

 

“Chúng ta chuẩn bị ra ngoài, nhớ thay ga trải giường phòng chính đấy.”

Lâm Vi tỏ vẻ chu đáo:

“Dì à, để giúp việc làm đi ạ, tay chị Uyển Nhiên còn đau mà.”

Trình Mặc Xuyên lúc này mới chú ý đến cô, nhíu mày:

“Em định đi đâu vậy?”

“Hôm nay là ngày cuối của thời gian chờ ly hôn.” Cô nhìn thẳng vào mắt anh, giọng bình thản đến lạnh lẽo. “Em đến cục dân chính.”

Anh khựng lại:

“Hôm nay anh hứa đưa mẹ và Vi Vi đến nghỉ dưỡng suối nước nóng rồi.”

Bầu không khí đông cứng trong vài giây.

 

“Em đi hủy đơn giúp anh nhé.” Anh đột nhiên nói, “Anh chơi với họ vài hôm, sau đó mọi thứ lại như cũ.”

“Được.” Cô cúi đầu, nhẹ giọng đáp.

Anh thở phào, quay lại đỡ mẹ:

“Mẹ, lên xe thôi.”

Dư Uyển Nhiên đứng yên, dõi theo chiếc Maybach đen từ từ rời khỏi cổng lớn.

Đến khi xe khuất hẳn, cô mới đưa tay lau nước mắt, kéo vali, dứt khoát bước ra khỏi nhà họ Trình.

Con dấu in xuống, phát ra tiếng “cách” nhẹ nhàng mà dứt khoát.

“Đây là giấy chứng nhận ly hôn của cô. Hợp đồng phân chia tài sản cũng đã có hiệu lực, bên kia đã ký rồi.” Nhân viên trao cho cô một quyển sổ màu đỏ sẫm.

Cô chẳng thèm liếc nhìn, cho thẳng vào phong bì chuyển phát nhanh, ghi địa chỉ nhà họ Trình.

 

“Làm ơn gửi đến đây. Phí vận chuyển để người nhận trả.”

Bước ra khỏi cục dân chính, chiếc xe đến đón cô đã đậu sẵn bên đường.

Người tài xế vẫy tay:

“Ở đây!”

Dư Uyển Nhiên kéo cửa xe ra, bỗng nhớ ra điều gì, móc từ túi áo ra một chiếc nhẫn.

Là nhẫn cưới Trình Mặc Xuyên từng đeo cho cô trên bãi biển, bên trong khắc chữ “Forever”.

Cô nhìn chiếc nhẫn vài giây, rồi nhẹ tay ném qua cửa sổ.

“Đinh” — một tiếng vang giòn tan giữa đường, rồi bị bánh xe lao qua cán nát.

“Đi thôi.” Cô đóng cửa lại, giọng nhẹ như gió:

“Tôi sẽ không bao giờ quay về nữa.”

 

Chiếc xe rời khỏi cục dân chính, Dư Uyển Nhiên tựa đầu vào cửa kính, nhìn khung cảnh thành phố quen thuộc dần trôi về sau lưng.

Cô tưởng mình sẽ khóc.

Nhưng không.

Mắt cô khô rát đến đau đớn, một giọt cũng không rơi nổi.

“Đói không?” Lâm Hiểu vừa lái xe vừa hỏi, “Muốn ăn chút gì không?”

Cô khẽ lắc đầu, đầu ngón tay vô thức vuốt ve vết hằn nhẫn còn in rõ trên ngón áp út.

Chỗ da ấy trắng hơn hẳn, như thể vĩnh viễn không phai mờ.

“Đừng nhìn nữa.” Lâm Hiểu đưa tay đè lên tay cô, “Loại đàn ông đó không đáng.”

Dư Uyển Nhiên khẽ “ừ” một tiếng, lại quay đầu nhìn ra cửa sổ.

 

Tại sân bay.

Lâm Hiểu kéo hành lý đi trước, thỉnh thoảng ngoái đầu nhìn cô, sợ cô bỗng nhiên biến mất.

Dư Uyển Nhiên lững thững đi theo, bước chân như mất hồn.

“Cầm lấy.” Lâm Hiểu đưa cho cô thẻ lên máy bay. “Lên máy bay thì ngủ một giấc. Tới nơi chị gọi.”

Dư Uyển Nhiên cúi đầu nhìn điểm đến — một thành phố miền Nam cô chưa từng đến.

Cô hé môi, muốn nói gì đó, nhưng rồi lại chỉ gật đầu.

“Muốn khóc thì khóc đi.” Lâm Hiểu đưa khăn giấy. “Đừng cố nén.”

Dư Uyển Nhiên lắc đầu, ép nước mắt ngược trở vào.

Cô không thể khóc, ít nhất là bây giờ. Nếu khóc… chẳng khác nào cô vẫn còn để tâm.

Khi máy bay cất cánh, cảm giác mất trọng lực khiến tim cô trĩu xuống.

 

Cô siết chặt tay vịn, nhắm mắt lại.

“Khó chịu à?” Lâm Hiểu hỏi.

“Không.” Giọng cô nhẹ bẫng. “Chỉ là nhớ lại lần trước ngồi máy bay… là đi hưởng tuần trăng mật với anh ta.”

Lâm Hiểu trợn mắt:

“Đừng nhắc đến tên cặn bã đó nữa.”

Dư Uyển Nhiên không nói gì, chỉ ngoảnh đầu nhìn ra ô cửa sổ tròn trịa.

Tiếp viên đưa suất ăn, cô cầm nĩa lên, nhưng không nuốt nổi một miếng.

Dạ dày nặng trĩu, đến cả hít thở cũng khó khăn.

“Ăn chút gì đi.” Lâm Hiểu cau mày. “Em gầy đến phát sợ rồi đấy.”

Cô cố gắng nuốt một miếng bánh mì, nhưng cổ họng như bị nghẹn lại, đau rát khó tả.

 

Khi máy bay hạ cánh, trời đã tối.

Thành phố xa lạ rực rỡ ánh đèn, Dư Uyển Nhiên đứng ở cửa ra, gió lạnh lùa vào, tóc cô bay tán loạn.

Nơi này không có Trình Mặc Xuyên.

Không có mẹ Trình.

Cũng không có những ngày tháng ngạt thở ấy.

“Em trai chị tới đón rồi.” Lâm Hiểu chỉ về phía một thanh niên cao lớn.

Dư Uyển Nhiên nhìn cậu ta, khó lòng liên tưởng với cậu bé mũm mĩm trong ký ức năm nào.

“Chị Uyển Nhiên.” Lâm Lãng đỡ lấy hành lý, giọng nhẹ nhàng, “Trên đường chắc mệt rồi nhỉ?”

Cô mím môi, gật đầu.

Trên xe, Lâm Hiểu bất ngờ rút ra kìm nhỏ:

 

“Đưa điện thoại.”

“Gì cơ?”

“Tháo sim.” Cô dứt khoát rút thẻ, mở cửa sổ rồi ném ra ngoài.

“Từ giờ trở đi, em tự do rồi.”

Dư Uyển Nhiên nhìn cảnh vật vụt qua ngoài cửa, cuối cùng… nước mắt cũng trào ra.

Lâm Lãng nhìn cô qua gương chiếu hậu, nhẹ nhàng nói:

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

#GSNH533 - Kiếp Này, Tôi Ích Kỷ Đến Cùng

Full
#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

Full


Bình luận