#GSNH 689 Cưới Rồi Mới Biết Chồng Tôi Là Bệnh Kiều
Chương 3
“À đúng rồi bảo bối, chuyện lần trước tớ nói ấy, cái show khiêu vũ đó, cậu nghĩ sao rồi? Yến tổng có cho cậu tham gia không?”
“Tớ còn chưa nói với anh ấy…”
Vì tôi biết chắc Yến Du sẽ không đồng ý.
Anh không thích tôi phơi mặt ra ngoài ánh sáng.
Tôi học nhảy từ nhỏ đến lớn, tốt nghiệp xong vốn định vào một đoàn nghệ thuật biểu diễn. Nhưng khi Yến Du trở thành gia chủ nhà họ Yến, ba mẹ tôi lập tức ép tôi từ bỏ.
Họ nói phu nhân Yến phải kín đáo, quý phái, thần bí, tuyệt đối không thể múa hát cho người ta xem, kẻo làm trò cười cho thiên hạ.
Những ngày ở nhà trôi qua thật sự rất chán.
Yến Du nhìn ra được điều đó, liền giao cho tôi một công ty nhỏ để tôi “quản lý chơi”, còn cử rất nhiều người đến giúp tôi…
Nhưng tôi hoàn toàn không hợp với mấy thứ đó, dù đầu óc nổ tung cũng chẳng hiểu nổi mấy bản báo cáo tài chính.
Tôi vẫn thích nhảy múa hơn.
Tôi từng lén liên lạc với giáo viên ở đoàn nghệ thuật cũ, nhưng họ vừa biết thân phận hiện tại của tôi liền sợ đến run người, chẳng ai dám nhận.
Tôi thật sự nhàm chán đến sắp phát điên.
Cách đây không lâu, bạn thân tôi nói có một show truyền hình về vũ đạo đang tuyển người, hỏi tôi có hứng thú không.
“Tớ thật sự rất muốn tham gia.”
Tôi buồn bã ôm cốc sữa nóng, tâm sự với cô ấy: “Nhưng ba mẹ tớ và bên nhà họ Yến chắc chắn sẽ không đồng ý.”
Cô ấy im lặng một lúc, sau đó cẩn trọng nói:
“Thật ra… cậu cũng đâu nhất thiết phải nghe theo họ nữa, bảo bối.”
“Cậu đã trưởng thành rồi, hoàn toàn có thể tự quyết định cuộc đời mình. Ba năm trước họ ép cậu chia tay với Thẩm Triều, giờ thì sao… Thẩm Triều đã thành người như thế nào rồi… không ai đoán trước được tương lai cả.”
“Hãy làm điều cậu thực sự muốn làm, đừng sống mệt mỏi như vậy nữa… được không?”
Tôi cúi đầu, nhìn những gợn sóng lăn tăn trong ly sữa, khẽ thở dài một tiếng.
6
Khi Yến Du về đến nhà thì trời đã rất khuya, tôi co mình nằm tựa vào ghế sofa đọc sách, ngáp liên tục vì buồn ngủ.
Anh dường như rất ngạc nhiên khi thấy tôi còn thức chờ, vừa cởi áo khoác gió, vừa cúi người hôn lên trán tôi:
“Hôm nay sao ngoan thế?”
“Có một chương trình khiêu vũ, em muốn tham gia.”
Tôi ngẩng đầu nhìn anh: “Ngày mai là ký hợp đồng rồi, em nghĩ nên nói với anh trước một tiếng.”
Anh sững người vài giây, lông mày nhíu lại:
“Tham gia cái đó làm gì? Thiếu tiền thì nói, nếu muốn nhảy thì nhảy cho anh xem.”
Tôi lắc đầu: “Em không thiếu gì cả, chỉ là muốn đi cho vui thôi…”
“Không được đi.”
Anh đứng thẳng dậy, ánh mắt lạnh lẽo nhìn tôi chằm chằm:
“Vợ của anh không cần làm trò tiêu khiển cho thiên hạ, cũng không cần tham gia mấy cái show truyền hình. Phu nhân Yến, ngoan một chút, đừng bướng bỉnh.”
Khi Yến Du nghiêm mặt, thật sự rất đáng sợ.
Đôi mắt đen thẳm lạnh như băng nhìn chằm chằm vào bạn, như thể bạn vừa phạm phải một tội lỗi tày trời.
Nhưng mà…
“Em chỉ muốn được nhảy một chút thôi mà.”
Tôi cảm thấy tủi thân: “Một mình ở nhà, không có việc gì làm, thật sự rất chán.”
Tôi khẽ kéo tay áo anh, giọng mềm lại nũng nịu nài nỉ: “Chồng à, em thật sự rất muốn đi, cầu xin anh đấy, được không~”
Ánh mắt anh trầm xuống, như đang nghĩ điều gì đó, rồi nắm lấy tay tôi đang kéo tay áo anh.
“Muốn đi thật à? Vậy mai để trợ lý đi cùng em, tránh để em bị lừa ký nhầm hợp đồng cũng không biết.”
Mắt tôi mở to, không kìm được hét lên một tiếng “Oa!”, nhào vào lòng anh, vui mừng nhảy cẫng lên.
(Còn tiếp)
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰