Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

#GSNH 692 Ngôi mộ của tôi đã bị một con chó đào

Chương 2



4

Hàng xóm ló đầu ra.

“Cô An, nhà cô nuôi lừa à?”

Mẹ tôi hít hít mũi, giọng nghèn nghẹn.

“Tiểu Bách này, có thể bảo… con lừa kia… à không, con chó đừng tru nữa được không, làm ồn cả xóm.”

Phó Bách lườm tôi một cái, rồi đi bịt miệng chó.

Tôi rất tủi thân, tôi thấy mẹ thì buồn quá thôi mà.

Nhưng khi quay đầu lại, tôi bỗng nhìn thấy một chiếc điện thoại ở cạnh cửa.

Đó là điện thoại của tôi.

Chắc sáng nay cảnh sát cần sao lưu dữ liệu nên mẹ tôi mang đi.

Giờ nó đang yên lặng nằm ở chỗ thảm trước cửa ra vào.

Tôi bay tới trước mặt Phó Bách.

“Điện thoại tôi kìa, tụi mình lén lấy lại đi, biết đâu có manh mối gì.”

Anh ta trợn tròn mắt, lén nhìn mẹ tôi đầy guilty.

“Sao có thể ăn trộm được chứ?! Còn là trong nhà cô giáo tôi kính trọng nữa.”

Tôi bắt đầu tẩy não.

“Đây là nhà tôi, đây là điện thoại của tôi, gọi gì mà ăn trộm.”

Cuối cùng, Phó Bách cũng xuôi theo.

Anh ta nhân lúc mẹ tôi đứng dậy đi rót trà liền quay lại chỗ cửa để lấy điện thoại.

Nhưng cái thằng này đúng là vụng về chưa từng động tay vào chuyện xấu.

Mẹ tôi vừa bước vào bếp liền lập tức quay đầu ra.

“Tiểu Bách, con uống Long Tỉnh được không?”

“Choang”—tiếng va chạm vang lên giòn tan, điện thoại rơi xuống, mẹ tôi trừng mắt bước ra khỏi bếp.

Tôi—một con ma—cũng sốt ruột đến mức gãi gan.

Phó Bách đứng đơ như bị bắt quả tang phạm tội.

Chiếc điện thoại cứ thế nằm trơ trọi giữa thảm ở lối vào.

“Đừng đứng im nữa! Nhặt lên! Giấu đi chứ!”

Tôi sắp bị độ ngu của anh ta làm tức chết rồi, nhưng dáng vẻ lúng túng đó khiến tôi hiểu ra, anh ta không chỉ chưa bao giờ làm chuyện này, mà còn chưa từng dám làm trước mặt cô giáo.

“Tiểu Bách, con chó của con… bị trĩ à?”

Mẹ tôi nhíu mày nhìn Cây Hoa.

Tôi và Phó Bách cùng nhìn xuống theo lời bà, cái mông trắng phau của con Samoyed to đùng đang ngồi ngay lên điện thoại.

Có lẽ bị cấn không thoải mái, nó cứ vặn vẹo mông, kêu ư ử, nhưng vẫn không chịu nhấc mông lên.

Mẹ tôi thở dài.

“Chó cũng phải tẩy giun chứ. Hồi Trường Lạc còn sống, nó cứ đòi nuôi chó, vì thế tôi còn đặc biệt đi tìm hiểu… mà không ngờ… hu hu hu.”

5

Hai đứa—một người một ma—ngồi trên sofa phòng khách.

Phó Bách trông rất hoang mang, tôi thì bay vòng vòng quanh anh ta.

“Mở khoá đi.” Phó Bách quay đầu hỏi tôi, “mật mã là gì?”

Tôi im lặng một lúc lâu: “Ngày sinh của tôi.”

Không gian lại lặng ngắt.

Tôi hơi ngượng: “Tôi không nhớ nữa.”

Anh ta hít một hơi thật sâu: “Giờ thì làm gì đây? Chẳng lẽ tôi quay lại hỏi mẹ cô?”

Tôi giơ tay: “Hay thử mở bằng vân tay?”

Anh ta nhìn tôi như nhìn đồ ngu, tay tôi đương nhiên xuyên qua điện thoại, nhận diện khuôn mặt cũng chẳng quét được.

Tôi ủ rũ ngồi bệt dưới ghế sofa.

“Gọi là điện thoại thông minh mà chẳng thông minh gì hết, đến ma còn không quét nổi.”

Phó Bách thở dài: “Ngồi sang bên kia đi, đừng để mỗi cái đầu lòi ra khỏi sofa như thế.”

Anh ta loay hoay nghịch điện thoại một lúc, bỗng mắt sáng lên: “Ở đây có mục liên hệ khẩn cấp, gọi thử xem sao.”

Tôi tất nhiên chẳng nhớ ai là liên hệ khẩn cấp nữa, chỉ lờ mờ nhớ đó là một cô gái.

Gọi hai cuộc đều không có ai nghe.

Phó Bách đặt điện thoại xuống đầy bất lực: “Không phải cô bảo tâm nguyện là gặp mẹ cô à? Giờ gặp rồi, còn tâm nguyện gì nữa?”

Tôi ngại ngùng bấm tay: “Tôi còn muốn biết tôi chết thế nào.”

Phó Bách suýt phun máu: “Chuyện đó là của cảnh sát.”

Lời còn chưa dứt, chuông điện thoại vang lên.

Anh ta vuốt để nghe, bên kia vang lên một tiếng thét thảm thiết của đàn ông.

Phó Bách cau mày nhìn tôi: “Cô không bảo là bạn thân nữ sao? Bạn nam thân à?”

Tôi cũng nhíu mày: “Không đúng, tôi nhớ bạn thân là con gái mà.”

Tiếng hét kéo dài mười mấy giây, sau đó là tiếng con gái thở dốc: “Ai đấy? Gọi điện cho tôi làm gì?”

Chỉ trong khoảnh khắc nghe thấy giọng đó, nước mắt tôi suýt trào ra—nhưng ma thì không có nước mắt—thế là tôi lại há miệng định tru.

Phó Bách lườm tôi: “Đừng tru, nói chuyện đàng hoàng.”

Tôi hít mũi: “Kiều Kiều.”

Cô ấy tên Kiều Kiều, tôi nhớ ra rồi, là bạn thân nhất của tôi.

“Anh hỏi cô ấy sinh nhật tôi là ngày nào.”

Phó Bách hỏi xong, đầu dây bên kia im lặng mấy giây, sau đó đột ngột cúp máy.

Tôi và Phó Bách nhìn nhau trân trối.

“Bạn thân kiểu gì vậy, bỏ mặc cô.” Anh ta còn hả hê nữa.

Tôi trừng mắt: “Không được nói xấu cô ấy.”

Đêm khuya, Phó Bách đang ngủ say, tôi với Cây Hoa đang chơi rất vui trong nhà.

Đột nhiên có tiếng đập mạnh ngoài cửa phòng anh.

Phó Bách xoa đầu bước ra khỏi phòng, ngay sau đó thấy cánh cửa bị đá tung ra.

Một cô gái bị thương, mặc áo da đen, buộc tóc đuôi ngựa cao, trông như ma quỷ, xuất hiện ngay trước cửa.

“Anh là Phó Bách phải không? Anh quen An Trường Lạc?”

Phó Bách nuốt nước bọt, phản ứng lại, quay sang hỏi tôi: “Đây là bạn thân cô?”

Tôi gãi đầu: “Hình như là vậy.”

Anh ta còn chưa kịp phản ứng, thì bị cô gái kia đè xuống, ngồi lên người anh ta, ánh mắt lạnh buốt: “Nói! Anh với Trường Lạc là quan hệ gì? Không nói tôi siết cổ anh chết!”

Trạng thái tinh thần cô ấy rõ ràng không ổn, Phó Bách bị bóp đến trợn trắng mắt, vung tay loạn xạ cầu cứu.

Nhưng trong căn nhà rộng lớn này, ngoài cô bạn thân đang ngồi trên người anh ta—Lâm Kiều Kiều—thì chỉ còn lại tôi.

Lâm Kiều Kiều hình như bị thương không nhẹ, sức cũng không giữ được lâu, Phó Bách phản ứng lại, vùng vẫy thoát khỏi sự khống chế của cô.

(Còn tiếp)
#GSNH 706	Chính Ủy Gọi Tôi Về

#GSNH 706 Chính Ủy Gọi Tôi Về

Full
#GSNH 697	Mười Một Năm, Không Gặp Lại

#GSNH 697 Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Full
#GSNH 707	MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

#GSNH 707 MUÔN HOA KHÔNG NGỪNG NỞ

Full
#GSNH 701	Sai Lầm Tuổi Trẻ

#GSNH 701 Sai Lầm Tuổi Trẻ

Full
#GSNH 705	TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

#GSNH 705 TÁI SINH: NGƯƠI MẤT ĐI TẤT CẢ

Full
#GSNH 708	NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

#GSNH 708 NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN ĐỪNG GẶP LẠI

Full
#GSNH 657	Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

#GSNH 657 Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Full
#GSNH 704	Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

#GSNH 704 Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất

Full
#GSNH 678	Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

#GSNH 678 Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Full
#GSNH 702	NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

#GSNH 702 NGƯỜI CHỒNG BỘI BẠC

Full
#GSNH 699	TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

#GSNH 699 TÁI SINH: LỬA HẬN RỰC CHÁY

Full
#GSNH 700	Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

#GSNH 700 Những Cô Bạn Gái Chí Mạng Của Hắn

Full
#GSNH 675	Những Năm Tháng Còn Lại

#GSNH 675 Những Năm Tháng Còn Lại

Full
#GSNH 698	TÌNH YÊU ĐÃ QUA

#GSNH 698 TÌNH YÊU ĐÃ QUA

Full
#T1GSNH	VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

#T1GSNH VÌ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Full
#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

#GSNH534 - Sinh Con Của Kẻ Thù

Full
#GSNH 661	Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

#GSNH 661 Năm Mươi Năm Không Một Tấm Ảnh Chung

Full
#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

#GSNH511 - Giá Phải Trả Cho Sự Nhu Nhược

Full
#GSNH 672	Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

#GSNH 672 Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Full
#GSNH 695	Gió Ngừng Thổi

#GSNH 695 Gió Ngừng Thổi

Full
#GSNH594	ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

#GSNH594 ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Full
#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

#GSNH600 Bạn Trai Và Thanh Mai Trúc Mã Dây Dưa Không Dứt, Tôi Quay Đầu Kết Hôn Với Em Trai Anh Ta

Full
#GSNH 680	Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

#GSNH 680 Kẻ Thứ Ba Trong Lễ Cưới

Full
#GSNH593	GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

#GSNH593 GỬI NHẦM ẢNH GỢI CẢM CHO SẾP

Full
#GSNH 670	Lời Hứa Trong Bão Tuyết

#GSNH 670 Lời Hứa Trong Bão Tuyết

Full
#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

#GSNH526 - Lời Ly Hôn Muộn Màng

Full
#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

#GSNH604 Chị Gái Tôi Nói Hạnh Phúc - Tôi Không Tin

Full
#GSNH 691	Bảy lần bị bỏ rơi

#GSNH 691 Bảy lần bị bỏ rơi

Full
#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

#GSNH579 - Người Bán Quan Tài Về Từ Địa Ngục

Full
ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

ANH NHẬP VAI QUÁ RỒI ĐẤY

Full
#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

#GSNH513 - Học Bá Hoa Hồng

Full


Bình luận